Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014
Đưa nhau về miền quê Quan họ
Mình đưa nhau về Kinh bắc, hội Lim
Nơi không hẹn
mà cùng đi tìm câu Quan họ
nơi có ngày viết chung câu "..người ơi người ở
đến đây rồi thì ở lại đừng đi..."
Anh sẽ về nghe gió lộng triền đê
tìm con sông Tiêu tương xưa ngày còn xanh, xanh thế
mùa hội làng,
con đò ngang lặng lẽ
mà xôn xao, vành nón lá ba tầm
Em ngượng ngùng, bẽn lẽn áo tứ thân,
đi dự hội vấn cao đuôi gà tóc thả.
mớ bảy mớ ba,
dải yếm lụa sồi,
dáng em tình quá !
Để khăn đóng, áo the ai cứ mãi dùng dằng.
đêm hội tan rồi còn lại vầng trăng
ô lục soạn vẫn che nghiêng hai đứa.
Trăng thượng tuần trên cao
sao vẫn chia hai nửa
Liền chị bên này sóng sánh câu thơ
nghiêng vành nón ba tầm
đổ đi duyên nợ
hỏi có bao giờ
duyên quan họ thành đôi?
Liền anh bên kia hết đứng lại ngồi,
ý a ý a chúng tôi chẳng nỡ
buông vạt áo ra rồi
câu hát cũng chia đôi.
Những ngày xa quê em có bồi hồi
khi nhớ lại đêm hội xưa năm ấy.
Sông Tiêu tương đã không còn chảy
hội hát quê mình
Câu quan họ phôi pha
Xập xình xập xình
Trống hội quê ta...
2 nhận xét:
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Ngày xuân em đến với hội Lim
Trả lờiXóaHoà vào không khí liền anh liền chị
Câu hát trao duyên đưa em vào mộng mị
Như đang mơ đắm đuối một ánh nhìn
Hội đang vui sao anh mãi lặng thinh
Tại vì em hay say men câu hát
Nón quai thao xoay vòng em nhút nhát
Chỉ che anh chút nắng để làm duyên
Chia tay anh bên dòng sông lưu luyến
Gửi tặng anh câu giã bạn mang về
Cuộc vui tàn khi canh đã sang khuya
Mang câu hát bắc cầu cho nỗi nhớ
Bao năm qua không biết anh còn giữ
Câu quan họ em gắng bẻ làm đôi
Nón ba tầm vẫn lặng lẽ đơn côi
Giải lụa đào tươi thắm màu hoài niệm!
Trống hội rộn ràng,
Xóabiết bao lưu luyến
ngày đưa nhau về thăm quan họ trao duyên.
Ý a...ngồi tựa mạn thuyền
em buông câu hát, hết duyên
còn tình
Con sông, bến nước, sân đình, để người đi mãi đinh ninh ngày về
Dáng ai bịn rịn chân đê
dùng dằng chẳng dứt
Câu thề lửng lơ
về thôi em, để vần thơ
còn da diết mãi, đêm mơ nặng tình.