Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014
Lắng nghe Đông về
*
Lặng nghe cơn gió mùa đông
thổi qua con đường hiu hắt
lạnh căm tiếng ai dìu dặt
lả lơi ngày thu héo tàn.
Một mình, lạc bước lang thang
Anh tìm bóng người tri kỉ
ngỡ gần mà xa vạn lý
thấp thoáng, một giọt sương sa
Lời yêu mùa đông nhạt nhòa
lao xao gió luà lá rụng
lạnh lùng bước mỏi chân ta
Bỗng dưng thấy mình như lá
tả tơi, rụng dọc đường chiều.
Muốn yêu để thấy tình yêu
Vẫn còn trong lòng người lạnh
thế mà dường như ảo ảnh
dần tan, sau lớp sương mờ
Ai đem chôn chặt vần thơ
Ai nghĩ rằng ai không nhớ
Ai giận,
ai hờn,
ai nỡ
đem đông về lạnh lòng ta
3 nhận xét:
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Ai giận,
Trả lờiXóaai hờn,
ai nỡ
đem đông về lạnh lòng ta.
Kìa nghe cái lạnh vừa qua
Mùa đông âm thầm gõ cửa
Thấy chăng lửa hồng nồng ấm
Và nghe ai kia nói rằng
Em là sợi nắng mùa đông.
Lặng lẽ bước chân chiều đông
Trả lờiXóaHanh hao những con phố cổ
Mảng tường rêu phong loang lổ
Cô liêu bên khóm hoa gầy
Đông về cơn gió lắt lay
Cây bàng khẳng khiu trút lá
Bước chân ai kia xa lạ
Lạnh lùng khăn mỏng buông hờ
Trời đông heo hút sương mờ
Bảng lảng mặt hồ liễu rủ ...
Mùa Đông trong anh ấp ủ
Trả lờiXóanhững tia nắng mai ấm lòng
Khi tình yêu không cách trở
đông về lòng vẫn không đông.
Sớm nay đông về Hà nội
Người đi người đi lòng vòng
áo ấm sao anh vẫn lạnh
vu vơ những nhớ và mong
Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
chớp mắt, vòng mùa xoay chuyển
hỏi ai rằng ai lưu luyến
để Xuân ở lại với đời.
Thôi xin bỏ lại chiều rơi
bỏ đi mùa cây trút lá
bỏ hết oi nồng mùa Hạ
Để tình mãi là muôn HOA.