*
Ngày ấy trăng mười tám
Em làm mây ngang trời
Trắng, trong, và tinh khiết
Ngày ấy, anh chưa biết
có chuyến tàu hướng Nam
có chuyến bay ngược lại
có một người con gái
về phương trời xa xăm
và vô tình để lại
hương trinh nữ nồng nàn.
để bây giờ phảng phất
trong tim người...không tan!
Một chiều ấy mây vàng
Che khuất thời binh lửa
anh bỗng thấy mắt em
sóng tình dường chan chứa.
Đôi mắt, từ ngàn xưa
lúng liếng miền quan họ
bỗng biến thành hồ thu
của một thời thiếu phụ.
Đằm thắm và phiêu du!
Liều lĩnh và hoang sơ
Ngày giữa đời đen bạc
Hồn thơ gặp hồn thơ
Giấc mơ gặp giấc mơ
Thế thôi, và chỉ thế?
Ôi ! gió mây hững hờ.
( Nhạc minh họa: Gift Of Love - Giovanni Marradi - ảnh minh họa Edit, photo by DuongQuocDinh)
Gió mây dẫu hững hờ nhưng hồn thơ với hồn thơ thì khó hờ hững anh nhì?
Trả lờiXóaBài thơ anh viết hay quá !