Lặng nghe cơn gió mùa đông
thổi qua con đường hiu hắt
lạnh căm tiếng ai dìu dặt
lả lơi ngày thu héo tàn
Một mình, lạc bước lang thang
Anh tìm bóng người tri kỉ
ngỡ gần mà xa vạn lý
thấp thoáng, một giọt sương sa
Lời yêu mùa đông nhạt nhòa
lao xao gió luà lá rụng
lạnh lùng bước mỏi chân ta
Bỗng dưng thấy mình như lá
tả tơi, rụng dọc đường chiều.
Muốn yêu để thấy tình yêu
Vẫn còn trong lòng người lạnh
thế mà dường như ảo ảnh
dần tan, sau lớp sương mờ
Ai đem chôn chặt vần thơ
Ai nghĩ rằng ai không nhớ
Ai giận,
ai hờn,
ai nỡ
đem đông về lạnh lòng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment