Trang

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

Aó lính

Thơ TQtrung



Cũng một bộ quân phục mầu xanh
Khoác trên mình anh lính
nói nhiều lắm
về những điều say- tỉnh.
về những tháng năm máu, và bàn ghế xa lông


Lính chốt
đêm ngày dày cộp mảng mông, bùn đất lấm, thấm đen máu đồng đội
giữa làn đạn thù cởi ra, đập vội
giặt đấy mà, cũng một chút làm duyên
Quân phục chúng tôi không còn mầu xanh
đất đỏ hố bom, nhuộm thành màu chinh chiến.
Mùa mưa đến
ướt nhè và hôi xịt, sao sánh bằng bộ quân phục ... văn công!

Những ngày đêm, băng lộ, vượt sông
vào cuộc chiến vẫn lòng tin ngày chiến thắng
Phút nghỉ ngơi
sau một ngày đỏ nắng, lính giải lao, giả gái hét dân ca
hai bát sắt úp vào
rồi cũng thành đàn bà,
tay khua khoắng thành thị Mầu, thị Kính

Ngày trở về, chẳng mấy ai toan tính
thành ông nọ bà kia.
bộ quân phục ngày xưa cũng trở thành kỉ niệm
một thời chinh chiến
chỉ muốn quên để lấp hố hận thù.


Người lính già
cắm cúi làm thơ, cho tình yêu được lên ngôi
muôn thuở.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment