" Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi" Đặng Thế Phong
Căn phòng cũ ngổn ngang câu hát cũ"Vạn cổ sầu", ai nỡ đổ tại mưa thu?
Anh một mình, bóng ngả phía lời ru
đang ấp ủ từng lời, à ơi như giấc mộng
Khúc ru tình, lời ru anh ấm nóng
Có đủ không? giữa lạnh lẽo một mùa Ngâu!
Từng hạt mưa, thánh thót giữa đêm thâu
tí tách rót vào lòng đêm từng giọt màu huyền hoặc
lời ru anh, như tơ trời giăng mắc
dệt màu yêu vào hời hợt tình người
Lời ru buồn dấu hết những chơi vơi
để yêu thương đi vào vùng trời xanh thẳm
nơi không bão, không giông, và ngàn hoa đua thắm
vĩnh cửu miền thiên đường nuôi sống sắc yêu thương.
Lời ru vui thành nỗi nhớ vấn vương
cho ai đó biết yêu như ngày xuân tươi mãi
để giọt sầu thu không còn tê tái
Thẩm thấu lời buồn trong mỗi ý thơ ai.
Anh ru tình, ru hoài niệm không phai
ru thu cũ, ru con đường xứ lạ
Ru bầu trời, có tuyết rơi nhiều quá
ru mưa thu quê mình, thương đàn quạ bắc cầu Ô
Anh ru mình, ru câu hát người xưa
mà thương thu quê mình không có phong lá đỏ
sao cứ mãi mưa Ngâu rụng rơi đầy nỗi nhớ
để có lời ru vui buồn, trăn trở mỗi lời thơ.
Ngoài hiên nhà, tí tách giọt mưa Thu.
Một bài thơ tràn cảm xúc giản dị mà xuyên thấu như mưa thu đại ca à!
Trả lờiXóaQ.MF@ Hà nội đang vào thu, đêm qua có chút mưa, nhân nghe lại ca khúc xưa của bác Đặng Thế Phong nên anh viết bài này như một cảm xúc nhẹ nhàng, rất vui khi nhận được sự đồng cảm của em.
Trả lờiXóaBài thơ có âm của nhạc, hèn chi muội cảm nhận rất sống động và tha thiết. Kể ra có một nhạc sỹ nào đó phổ nhạc sẽ tuyệt.
XóaCám ơn em, mời Q.MF đọc bài " Mầu hoa Tigon" anh vừa viết nhé.
Xóa