Trang

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

Một thời tuổi thơ tôi: Hà nội

Đài phun nước, trước mặt kem Hồng vân Long vân - quảng trường Đông kinh nghĩa thục cũ
 *
Ai  cũng một thời thơ trẻ nhẹ nhàng trôi
Trong êm ả vòng tay hiền của mẹ !
để có một chiều, sau những ngày dâu bể
bỗng bồi hồi, chợt nhớ tuổi thơ xanh.


Hà nôi ơi! anh nhớ nắng đô thành
gay gắt Hạ trên tóc em tết bím
chiều tan học, tiếng guốc ai bịn rịn
anh tìm mắt em sau vành nón nghiêng che.

Tuổi thơ ơi! chiều vắng ven đê
hoa Gạo nở đỏ thắm nhà Bác cổ
bông gạo bay trắng khoảng trời thành phố
đưa anh về miền mơ mộng thật xa xôi.

Hà nội trong anh là nỗi nhớ đầy vơi
Đài phun nước mát những ngày trốn học
tàu điện leng keng, giọng xẩm xờ than khóc
than thở những phận đời, gánh nặng mảnh trăng nghiêng.

Hà nội trong anh, ngày ấy chiến tranh
lũ trẻ cởi truồng lớn lên thành chiến sỹ
Quân phục Tô châu, vượt ngàn dặm xa đánh Mỹ
mà ngỡ như vào mùa hội hát dân ca!

Hà nội ơi! muôn nỗi nhớ thiết tha
Là những ngày đi xa nhức nhối dòng kỉ niệm
Hồn cốt Thăng long xưa, ngổn ngang bao lưu luyến.
cứ mãi muốn tìm về, ngày bạc tóc thời gian.

Em trong anh, là nỗi nhớ nồng nàn
là khúc nhạc tình lắng trong đêm huyền thoại
Về đi em, xin hãy đừng đi mãi
về đi cho Hà thành thắm lại giấc mơ xanh!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment