*
Hồ Tây ơi! sâu lắng tích Dâm đàmlăn tăn sóng bên Cổ Ngư xưa cũ
Trấn quốc chiều đông xanh tươi liễu rủ
Trúc bạch nôn nao, lắng đọng tiếng chuông đồng
Xa quá rồi, em có nhớ không?
Hồ Lãng bạc chiều nao không im sóng
mặt gương trong, cánh chim trời xao động
ánh tà dương xao xác mặt hồ thiền.
Em hãy về với nỗi nhớ triền miên
về một thuở ra đi tìm đến phương trời lạ
Em hãy về với thành phố mình, thương quá
một chiều đông tím hết nắng sông Hồng
Câu thơ xưa vẫn dập dờn mặt sóng
thu thảo hồn hoang, xe ngựa bóng chập chờn
còn lại một mình, đền cẩu đứng cô đơn
bên hoang hoải tầng cao nhiều bóng đổ.
Em ơi về, với thiết tha nỗi nhớ
góc riêng tư, trầm lắng phố ven hồ
bên em hiền, nên anh viết vần thơ
thả vào gió gửi đến miền vô tận.
Em hãy về với nỗi nhớ triền miên
Trả lờiXóavề một thuở ra đi tìm đến phương trời lạ
Em hãy về với thành phố mình, thương quá
một chiều đông tím hết nắng sông Hồng
----------------------------
Anh làm em nhớ sông Hồng quá. Nhà em sát bờ sông Hồng đấy!