Đừng ví anh là núi
bởi núi lạnh lùng, là đá đứng chơ vơ
Nếu tình em là sóng,
ngàn năm mãi xô bờ
Có buồn không?
khi núi vẫn hững hờ
Có buồn không?
khi núi vẫn hững hờ
muôn thuở đứng
lặng trơ
Anh muốn làm bờ cát mềm, ấm nóng
vỗ về em, mỗi khi sóng chạm bờ
Khi em giận, bọt mờ tung trắng xóa
anh sẽ nhẹ nhàng, đưa em đến bến mơ!
lặng trơ
Anh muốn làm bờ cát mềm, ấm nóng
vỗ về em, mỗi khi sóng chạm bờ
Khi em giận, bọt mờ tung trắng xóa
anh sẽ nhẹ nhàng, đưa em đến bến mơ!
Đứng trước biển dường như thật cô đơn
em lẻ loi trong hoàng hôn biển tím
ngày xưa ơi! thôi xin đừng bịn rịn
hãy sống vui, với biển đẹp khôn cùng!
Biển tím
Có một ngày biển thì thầm câu hát
sóng bạc đầu nên thương nhớ đầy vơi
Có một ngày, biển tím đến rã rời
dấu vào lòng đêm những ân tình sâu nặng
Bờ bãi rộng vẫn chờ ngày ươm nắng
chờ sóng về để nói mãi lời yêu
có nụ hôn nào vương vấn tím trời chiều
để biển tím, tím hoài mầu thương nhớ!
Anh như là bờ cát
Trả lờiXóaOằn lưng giữa cuộc đời
Em như là sóng biếc
Vỗ một thời chơi vơi...