muốn tắt lửa sao không thể nào tắt nổi
Hoa gạo cháy hết một thời nóng vội
anh ngập ngừng, gom lại xác hoa rơi.
Anh lạnh lùng, mặc hoa gạo cháy thôi
còn đâu nữa, ngày thơ hòa nhịp xướng
những đam mê, dù chỉ trong trí tưởng
Với thời gian tan rồi, chỉ còn lại gió mây trôi”
Dù chỉ để lại chút tàn tro trong ký ức thời thơ dại
Hình bóng những đài hoa dịu dàng êm ái
chẳng bao giờ xóa nổi trong em bao kỷ niệm khó phai
Anh ngày ấy, ba lô khoác nặng, áo sờn vai
Dù rạng rỡ nụ cười tươi, sao ánh mắt buồn man mác
Mắt bồ câu, em xoe tròn, ngơ ngác
Bông gạo tươi màu, rực đỏ nắm trong tay
Em nghe trong lắng đọng trời mây
tha thiết tiếng anh thì thầm nho nhỏ
những vần thơ của
Shimonop, Puskin..
“Đợi anh về”, “tôi yêu em” tha thiết
trên trang giấy …em xé vội từ cuốn vở học trò
Tất cả đã qua rồi, không gian vắng lặng
Em thẫn thờ
nhìn mây nắng lang thang
Kìa, bông gạo vẫn bay, vẫn rực màu tươi đỏ
Đời vẫn tiếng nói cười…lòng em lại xốn xang !!!NT & TQtrung
Không nhầm lẫn thơ với đời thường
Nguyentrinh là tên AT của đại ca à .
Trả lờiXóaShe is my sister in law ! :))
XóaQuế hỏi cắc cớ quá, heheeee, thơ là sản phẩm của trí tưởng tượng phong phú, cả câu chữ và cả người sáng tác, miễn là người đọc thấy có chút đồng cảm là được, anh có nói em cũng có biết là ai đâu :)) ( rất có mầu sắc trinh thám nha)
Quế thấy hình AT của anh rùi nha , tuyệt .( không nịnh tí nào ) . Nhất là lại chịu được trí tưởng tượng bay bổng của anh , càng tuyệt hơn .Quế dân tự nhiên nên đọc thơ cứ phải cho đấy là người thật việc thật không hà , thế nên nổi máu trinh thám , phải hỏi cho ra là ai . Hi hi . Công nhận thơ anh nó cứ bãng lãng , hư hư thực thực .
Trả lờiXóa