“…Bằng lăng ơi! Em cánh mềm như lụa
Sớm mai nay
anh dừng lại bên đường
anh dừng lại bên đường
Thanh thản ngắm
cánh bằng lăng vừa nhẹ nhàng rụng xuống.
Nâng niu trên bàn tay
thả hồn miền hoài tưởng
một giấc mơ xa em nở tím phố phường.
Có những sắc mầu lắng đọng nhớ thương
cánh bằng lăng vừa nhẹ nhàng rụng xuống.
Nâng niu trên bàn tay
thả hồn miền hoài tưởng
một giấc mơ xa em nở tím phố phường.
Có những sắc mầu lắng đọng nhớ thương
sắc màu em trôi bồng bềnh kỷ niệm
Bằng lăng ơi, có gì mà lưu luyến
Bằng lăng ơi, có gì mà lưu luyến
khi một chút bâng khuâng giữa hai đợt bom thù
Em thoáng hiện giữa vô hình sinh tử
đưa ta trở về với mưa nắng phù du!
Lắng nghe tiếng của mùa Thu
dường như mới vừa đến sớm
giọt mưa rơi ngoài hiên vắng
màu tím Bằng lăng phai dần......
Lắng nghe tiếng của mùa Thu
dường như mới vừa đến sớm
giọt mưa rơi ngoài hiên vắng
màu tím Bằng lăng phai dần......
Hè đến 2013
Bạn mình ơi, nào có gì ngăn được,
Trả lờiXóaHễ đến mùa, Bằng lăng cứ nở hoa,
Để lòng người quặn nhớ lúc đi xa,
Để xốn xang hồn thơ ai bay bổng,
Để ngây ngất, dập dềnh muôn sóng,
Để tình yêu sâu lắng, đắm say,
Để ai tình cờ lạc bước vô đây,
Làm "khách lãng du ngập ngừng tìm lối bước"...
Bạn và ta, nào ai ngăn được
XóaChút tình yêu với mơ mộng trăng, hoa ?
Để mỗi khi Bằng lăng tím la đà
trải sắc tím dịu dàng chiều phố vắng
Cũng là khi ta trải lòng, thầm lặng
gửi thương yêu về nơi ấy, mặn mà.
Để cho chiều nhớ mãi người
đã
xa
Lạc vào! cứ ở lại đây
gửi người chưa biết-chân mây cuối trời
yêu thơ ta yêu hết mọi người
Những mong gặp lại, người ơi! đừng về.
Người ơi mình chẳng muốn về,
Trả lờiXóaSẵn lòng ở lại, cũng vì yêu thơ.
Người ơi, người nhận ra chưa?
Cũng là cảnh cũ, người xưa đấy mà.
Cũng gần thôi, đâu có xa!
Hôm nào gặp nhé, để mà "đắm say".
Giọng thơ thì đã quen rồi
Trả lờiXóaCó gì ngăn được bạn, tôi trải lòng
Xôn xao ở chốn bướm ong
ta về nẻo vắng để mong yên bình.
vườn này dẫu vắng tiếng chim
Nhac lòng thánh thót cho mình tìm ta
Mở lòng, mở lòng ra
là ta thấy được trời xa
trời gần
Hình như chưa gặp đã thân,
Trả lờiXóaCứ gì phải ngắm trời gần, trời xa.
Lòng thì đã sẵn mở ra,
Để vần gặp chữ, để ta gặp mình.
Vén mây là thấy trời xanh,
Vào đây là thấy ngọt lành ý thơ.
Chuyện hôm nay, chuyện ngày xưa,
Bạn làm chao đảo, ngẩn ngơ lòng người.