Trang

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

Có một loài hoa ta nhớ đến chênh chông!


*
Anh đã gặp! em có biết không?
Loa kèn trắng trong một ngày hanh nắng.

Một ngày tháng tư, ta bên hoa, thầm lặng.
Mặc đời trôi, ngoài kia nắng lên đầy
ngắm hoa cười, lòng ta tựa men say,
lời hoa ấy,  ngỡ hương nồng tinh khiết.
Lily ơi!
phút giây mình tạm biệt
ngỡ đông về 
băng giá cõi lòng anh,
dù hè đã sang, chiều nắng, gió trong lành.
Nỗi nhớ đầy vơi 
vì dáng hoa thân thương quá!

Đã qua Xuân và bắt đầu vào Hạ
Lời thương nhau có theo gió nhạt phai ?
Kìa! như đóa Phù dung, chẳng qua nổi đêm dài
Vẫn để lại trong ta niềm tiếc thương, lưu luyến.


Tri âm 

tri âm ơi! 
đường dẫu xa
Ngắn dài ư? 

cũng ở tại lòng ta
Xa người ta xa ngày thơ mộng.

Xa cả một trời
nhớ 
chênh chông!
Xa cả vần thơ ai viết vội
Xa rồi, 
trống lạnh 
đến mênh mông.

Tháng tư - một mùa hoa mới. 
"Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment