Ngỡ mình là con thỏ
Giữa cuộc đời ngổn ngang
*
Mùa trở gió, ngồi vỉa hè quán bệt.
Chuông thu không xao động góc hồ Thiền
Chút nắng vàng sáng cả góc công viên
Từng bước nhẹ, đời đi về cõi thực.
Ta hằng mơ - những ngày dài thao thức.
Ảo ảnh mơ hồ, bàng bạc giấc Nam kha
Rồi một ngày kia ta trở lại, nhạt nhòa
hình bóng phố bỗng mờ phai dòng ký ức.
Chiếc lá vàng rơi từ cõi đời rất thực,
chao nghiêng nghiêng, phiêu lãng chạm mặt hồ.
Vòng tăm cá tựa vòng đời lan mãi.
Ta vẫn như mây chiều, hờ hững gió ven đô.
Con đường cũ, thân thương từng góc phố
Hương hoa sữa nồng nàn, hay nồng nặc trải không gian ?
Để hôm nay khi mùa cũ đang tàn
đưa ta nhớ ngày có em, chập chờn từng kỷ niệm.
Dòng thơ tình ngập tràn bao lưu luyến
Viết cho em, mà dấu kín đáy lòng sâu
Ngày phố vắng anh, vắng cả mối tình đầu
Chỉ còn gió thổi qua mặt gương hồ xưa cũ.
Ngoài kia còn bao cuộc đời lam lũ
dáng nghiêng nghiêng bởi gánh nặng cuộc đời
Sáng nay ngồi quán bệt, thấy chơi vơi
Tâm tư vụn, ngỡ mình như mây gió!!!
Ngỡ mình là con thỏ.
Trong cuộc đời ngổn ngang !
Cuộc đời như một giấc mơ hoa,đâu có ngổn ngang như tâm trạng nhà thơ ?
Trả lờiXóangỡ mình là ông hổ, ông rồng cho oai thì k, lại như con thỏ, bé nhỏ làm sao!
Ngồi với Tk5, thấy nói toàn chuyện oai hùng, ví dụ cưỡi tên lửa bay phăm phăm nên cảm thấy mình bé nhỏ, nhát như con thỏ, hehe!
XóaVậy từ nay tôi chỉ dám nói nhỏ như con Thỏ thôi nhé, để anh còn bộc lộ khả năng hoá Rồng cho oách!
Trả lờiXóaấy ấy! là vì anh Tk5 xui mình thành Hổ thành Rồng nên phải nói vậy để từ chối! chứ chuyện anh Tk5 cưỡi tên lửa bay phăm phăm làm sao bằng người khác vừa bay vừa nổ được, vì vậy cứ yên tâm nói to chứ không cần nói nhỏ như con thỏ làm gì, hehe!
Xóa