Trang

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

Giật mình!


*
Những mất mát khiến lòng người lạnh giá
Chợt hiểu ra cuộc sống thật vô thường
Đời sinh tử ngổn ngang như giấc mộng
Đau đớn, buồn vui - nhoáng cái hết vấn vương!


Yêu gét, thân sơ, tranh đấu khắp tứ phương,
ngu ngốc, thông minh, giàu nghèo rồi cũng thế!
Thương yêu đi nếu ta còn có thể
Hơn thua một tiếng gà đâu làm được bình minh!


Một chén rượu say- buông xuống để giật mình
Một phút cháy lửa lòng thôi ghìm lại
Để cho trái tim già nhẹ nhàng trôi đi mãi
trong nhịp đập không gian đầy nhân ái bao dung.


10-2012

2 nhận xét:

  1. Bài thơ hay quá chú Trung ạ. Cháu cũng cảm nhận thấy nhiều điều... và không nghĩ chú làm thơ hay như vậy !
    Cảm ơn chú vì được đọc bài thơ hay.

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn Viên Thạch đã vào thăm blog của chú, chú thích làm thơ nhưng 'hay' thì chưa dám nhận, bài thơ này là một cảm nhận - hay là một ý tự dặn lòng nhân một sự mất mát trong cộng đồng Bạn Trỗi của các chú, một người bạn đột ngột ra đi làm ta hiểu ra nhiều điều, tựu trung lại tất cả đều là hư ảo, chỉ có tình người còn ở lại, sự mất mát nhắc ta sống nhân hậu hơn, đó là suy nghĩ của chú, một lần nữa cám ơn cháu đã đồng cảm.

    Trả lờiXóa

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment