Trang

Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2012

Thất vọng

Người lữ hành bất tử
   ***
Hồi 1

Ta đi mãi trong mịt mù trời đất
Khói sương lam, mờ ảo gió mây bay
Đâu hòang hôn, chỉ bóng tối đêm dày
Đem băng tuyết lạnh thêm mùa đông giá.

Mùa đông ấy, khi nhớ về mùa hạ.
Ta như cánh chim trời, bay mãi về hư vô
Cứ lầm lũi đi, chẳng biết đến bao giờ
Một tầm với tay sao đi hoài chưa thấy đến.

Mộng ước nhỏ nhoi, chốc về rồi tan biến
Như một cơn mưa chiều giữa hạ bỏng khô
Khát vọng bùng lên như chưa có bao giờ
Ta bắt gặp trong những đêm dài mộng mị



Hồi 2

Thật hài hước, khi gần bốn chục năm sau đọc lại những dằn vặt, đớn đau thời trai trẻ thể hiện bằng những vần thơ không ít những thất vọng, bi quan của một giai đoạn mất phương hướng trong đời. Xem lại để cười, nhưng cũng để nhớ, để buồn cho một thời lưu lạc, loay hoay tìm lối thoát.
*
Dễ gì hàn gắn những vết thương
Nhức nhối trong ta, những đêm trường.
Dễ gì cất nổi lòng vương vấn.
Gánh nặng trên vai vạn dặm đường.

Ai biết hồn thơ đã chết rồi!
Từ thuở tâm hồn sống nổi trôi.
Lòng như mưa lạnh về bên núi.
Chân theo dòng đời bước chơi vơi!

Chồng chất trên lưng món nợ đời.
Thân còng, phiêu dạt chốn cùng nơi
Đi mãi, đi hoài, đi nữa nữa!
Không mộng, không tình, không buồn vui!


1976

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment