Trang

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

Về một thành ngữ xưa

Tai nạn giao thông(ảnh minh hoạ, nguồn internet)
***
"Cháy nhà hàng xóm bình chân như vại"
Câu thành ngữ xưa nói về một tật xấu, chỉ những người chỉ biết mình mà không biết người. Các cụ xưa đã biết phê phán sự vô cảm. Ngày nay có một thời, tình người đã đầy ắp, hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau, chung sức vượt qua một thời hoạn nạn. Âý vậy mà khi đất nước thanh bình, đời sống có phần nâng cao mà một khi tính thị trường(nói nôm là tính chợ búa) phát triển thì đạo đức con người có vẻ xuống cấp trầm trọng.
"Cháy nhà hàng xóm bình chân như vại" chỉ là câu ví von cho bản chất ích kỷ của người đời. Cái câu "đèn nhà ai nhà ấy rạng" khả dĩ còn lương tâm hơn vì chỉ ở mức độ lo cho nhà mình sáng còn hàng xóm có tối một tý cũng không sao. Nhưng thấy nhà hàng xóm cháy mà đứng im, nếu có mâu thuẫn thì có khi còn vỗ tay sung sướng thì con người đó, xã hội đó hết thuốc chữa rồi. Có biết đâu vì sát vách, nhà nó cháy thì cháy lan cả sang nhà mình. Nhà mình khoá kín không có đường thoát, hàng xóm đứng ngoài nó lại cười hề hề!
Mấy hôm trước, khu tập thể Xí nghiệp dược phẩm trung ương hai xẩy cháy, khu này cũng lắm lính Trỗi từng trải qua tuổi thơ ở đây, k4 có Huy Tưởng, k7,8 có Chú Chính, Vũ v..v.
Bà mẹ tôi cũng sống ở đó với chú em. Tầng dưới đi làm không tắt điện để chập mạch cháy rụi cả nhà, cháy lan cả lên các tầng trên, bà già tôi suýt chết ngạt vì khói, may lần mò được ra cửa, đến hôm nay vẫn thở ra toàn mùi khói, điều hoà này kia là cháy sạch nhưng còn may là còn người, nhà tầng trên gọi thằng làm cháy lên bắt kiểm tra máy móc có ý bắt đền, thằng bé bước chân ra mái nhà lợp tôn thì bị điện rò rỉ giật tung người, chết không kịp ngáp, đi tong một cuộc đời chỉ vì bất cẩn. Khu đó nhiều ma, người ta bảo vậy, mà đúng là nhiều chuyện thật, do ma làm, ai không tin cứ đến đó mà xem, có thằng đang tự nhiên rơi toẹt từ nóc tầng bốn xuống mà không làm sao cả, nó vướng vào sợi dây phơi, ngã xuống rồi đứng dậy đi chơi như không! Cái nhà kia thì không may mắn như vậy, cháy tan nhà rồi lại chết cả người, mà trước khi chết còn phải nhìn nhà mình cháy tan hoang đã chứ! sợ.
Kể cho vui thôi, chứ điều tôi định nói là gần đây, đọc báo chính thống thấy đưa tin Năm anh em trên một chiếc xe Điên, đâm người rồi bỏ chạy, đâm tiếp mấy cú nữa mới bị bắt.(VTC News) "– Khoảng 23 giờ ngày 18/9, một chiếc xe hiệu Captiva Chevrolet dường như trong trạng thái “mất kiểm soát” đâm liên tiếp vào nhiều chiếc xe máy trên phố Lý Thường Kiệt và bỏ chạy. Cuộc tháo chạy bất thành khi chiếc xe đâm nát một xe máy trên phố Khâm Thiên. " Xem tin ở đây Tai nạn giao thông trong điều kiện hiện nay e cũng không có gì lạ lắm. Ra đường là gặp tai nạn, nhưng cái cách người ta đối mặt với tai nạn mới là điều đáng nói, nhân chứng kể lại rằng người lái xe đâm người nhưng không dừng lại, cố tình cho xe tiến đè chết nạn nhân- lại vẫn là quan niệm đâm người thì cho chết luôn, để ngắc ngoải nuôi tốn hơn đi tù.
Nạn nhân là một chú bé mới 17 tuổi, cả một cuộc đời rộng lớn đang đón chờ đột nhiên khép lại, gia đình chú đang lập một trang riêng trên Facebook mong mỏi công dân mạng lên tiếng đòi lại công bằng cho em.
Có thật là có quan niệm đó hay không ? và vì sao một mạng người trong thời buổi này rẻ mạt và mong manh làm vậy!
Chúng ta có thể không quan tâm, cháy nhà người ta không phải cháy nhà mình, một khi nhà mình cháy thì sao đây?
Một xã hội tân tiến không thể để xảy ra những điều như vậy, mỗi người một tay, chung sức đồng lòng thì cái xấu không thể tồn tại được. "Cháy nhà hàng xóm bình chân như vại" là một thành ngữ cần phải được xóa bỏ trong tâm thức người Việt.

(ảnh minh hoạ, nguồn internet)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment