Trang

Thứ Tư, 20 tháng 1, 2010

Chuyện nhỏ (tiếp theo)

*
* *


Không biết sao cha mẹ lại đặt tên mình như vậy nhỉ- Minh Tinh- tên gì mà cứ như một ngôi sao màn bạc ấy! mà mình có đẹp đẽ gì cho cam. Nhiều khi tự săm soi trong gương, Tinh thấy mình không được xinh gái, hay có thể nói là không sắc nước hương trời lắm, tuy nhiên khi xoay qua xoay lại vài vòng thì cô cũng gật gù tự khen, ừ , mặt mũi cũng tàm tạm, thân thể hơi tầm thước tý nhưng cái nào cũng đầy đủ. Phải cái là con gái mà lông nhiều quá, cái đôi lông mày này, sao quá tệ! cứ như hai con sâu róm chứ không phải hai cái râu con ngài cong cong cho dễ nhìn như người ta. Tinh đã nhiều lần muốn nhìn cái nách trên nách dưới của mình xem nó ra làm sao nhưng chịu, không vạch ra được. Cô hoảng hồn khi nhớ lại các bà cao tuổi thường bảo rậm râu thì đa dâm. Nhưng mình rậm lông thì có đa dâm không nhỉ? Mà đa dâm thì đã làm sao? Thời nay nam nữ bình quyền, tại sao cái điều đàn ông làm thì không thấy ỉ ôi gì mà hễ phụ nữ trải lòng mình ra một chút thì lắm chuyện. Cái quyền được sung sướng mà tạo hoá ban cho là của chung chứ! cứ riêng gì của mấy anh đực rựa. Hay là mình mang gien trội của bố nhỉ? Ông già ấy ghê thật đấy! Sắp về hưu mà gái vẫn nối đuôi nhau như xếp hàng mua gạo phiếu ấy! Cô gái mang cái tâm tư bùng nổ ấy vào một cuộc tình mà thằng đàn ông của cô đến với cô chỉ vì mẹ cô là một cán bộ có cỡ của cơ quan. Con đường hoạn lộ mà anh chàng cho là bắt đầu từ đó. Yêu con gái, và mẹ vợ tương lai sẽ ưu ái, trước tiên là như vậy, muốn leo lên nữa thì tính sau. Minh Tinh biết thừa toan tính của thằng này. Tuy nhiên cô cho đó là chuyện vặt, cứ trói nó lại đã rồi cũng sẽ tính sau!
Chuyện tình có tính toán cả ở hai phía thì phải kết thúc trong một đám cưới là chuyện đương nhiên. Chồng Minh Tinh được sắp xếp tham gia mọi khoá học từ bổ túc cho đến cử tuyển để hoàn thành học vấn cần thiết cho một cán bộ tương lai. Thực ra, trong một đơn vị như công ty này thì nếu không có trình độ chuyên ngành chỉ có nước làm bảo vệ. Vậy là chú chàng xoay qua học nghề công đoàn. Sản phẩm đầu tay của mối tình thực dụng là một bé gái èo uột nặng gần cân rưỡi. Cái làm cho họ lo lắng thực sự không phải cân nặng mà lại là cách ứng xử của con bé. Càng lớn nó càng có biểu hiện trầm cảm. Tinh bắt đầu thấy chồng có những biểu hiện đáng ngờ, đi đêm về hôm rồi cuối cùng là công khai quan hệ với một cô gái cùng cơ quan. Cô này chưa chồng, và có lẽ cũng khó lấy chồng, tuổi tứ tuần đến với một cô gái cũng giống như lửa đốt phía dưới, chạy cuống cà kê. Tinh không thèm chấp, mày dại cho mày chết. Khốn nỗi là đàn bà, Tinh vẫn có nhu cầu tình cảm như ai, chồng đi suốt ngày, về là chui đầu vào chăn ngủ, cô đã chọc, ngoáy. Kéo chăn, đuổi chuột v. .v.. đủ thứ mà nó cứ ngáy o..o . Thì còn gì nữa đâu mà chẳng ngáy! Tức lắm, thôi được, ta sẽ có cách. Cô nghĩ và tiến hành luôn. Cùng cơ quan, có một chàng vợ ốm đã lâu, nghe chừng cùng cảnh. Những tín hiệu được đưa ra, sự kết hợp mau chóng được tiến hành. Từ đó Minh Tinh thực sự hạnh phúc, cô trẻ hẳn ra, mặt mũi sáng ngời, các cụ ngày xưa bảo: “gái phải hơi trai…” . nhưng với cô đổi thành : “ nạ dòng vớ được hơi trai…” cấm có sai. Cũng hẹn hò, cũng caphê, nhưng điều mà mọi người thấy lạ là cô ta không thèm che dấu hành vi của mình, chắc là anh chồng kia sẽ gen chăng? Không hề, sáng nào anh ta cũng dậy sớm, chạy ra công viên Lênin ”tập thể dục”. Thế cũng chưa có gì lạ, lạ hơn là cả buổi chiều, đi làm về là vứt xe máy vào một góc rồi phi ra vườn hoa, ở đó đang có một bóng hồng héo đang chờ đợi. Xuân hạ thu đông bốn mùa không ngày nào nghỉ, ở nhà Minh Tinh cũng tự do hò hẹn, bà mẹ chồng ngẩn ngơ nhìn cuộc tình của con cái như của những kẻ xa lạ.
Chuyện tình của hai thế hệ, sự khác biệt nhận thức hay do sự thay đổi của thời thế, hay đó là khoảng cách thế hệ mà người ta hay nói tới, cứ đà này, thế hệ tiếp theo của các nhân vật có thật trong câu chuyện này rất dễ bỏ nhà đi hoang, sống kiểu bầy đàn, tình yêu chung chạ mà ta vẫn thấy đâu đó trên báo chí. Điều đó chẳng có gì lạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment