Đêm qua đọc lại thơ Nguyễn Bính.
Mới thấy người xưa yêu cũng kinh.
ra thế khi yêu ghen cũng khiếp
đọc xong mới thấy rùng cả mình.
Ghen gì với chỉ một nụ hôn?
Người ta chạm nhẹ cánh hoa hồng
Ghen gì với cả một giấc mộng
người ta tơ tưởng kín trong lòng.
Ghen gì với một dấu bàn chân
người ta để lại giữa đường trần
bước chân ai lạ dẫm lên, xót
dẫu chỉ vô tình chút phong vân.
Cũng chỉ vì yêu quá đấy thôi
hờn ghen thường nhật chuyện con người
Chỉ sợ xa xa rồi xa mãi
Câu chuyện chung tình thành mây trôi.
Muốn gọi một câu bác Bính ơi !
chuyện hờn ghen ấy quá cũ rồi
Tình bác kéo khách thơ về lại
Suy tư, trống vắng, một đời người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment