Khi anh ngước nhìn bầu trời đầy sao Trăng vẫn thế, đã ngàn đời trăng tròn lại khuyết Lấp lánh sáng để tình yêu bất diệt trong cõi trần ngập nhân ái dân gian.
* Ai đã gọi em là hoa Vô ưu để có một ngày anh về thăm Hoàng cung nước bạn Ngỡ ngàng trong chiều ngập nắng rực rỡ em, sắc đỏ kiêu sa. ngọt ngào nhụy thơm, ong bướm lại qua Hồn anh lắng vào hồn hoa từ lần đầu gặp gỡ.
* Anh khắc họa hình em vào cánh đồng hoa Với bầu trời cao và bao la biển cả. Để em là ánh mặt trời rực hồng chiều Hạ và nụ cười em sáng rực giữa hoàng hôn.
* "...Người như mây, quá xa tầm tay với Trả lại anh thôi, lời yêu thương nông nổi.." Thơ S
Đọc thơ em, buồn vương trăm ngàn mối Ai biết lòng ai nát vụn lạnh tê người Em trả lại ta lời yêu thương nông nổi hay trả lại cho đời những ngang trái lụy tình si.
Qua núi Ấn gặp hoa Ngũ sắc Giữa nắng hè, Em vời vợi sắc xuân màu tím hoang sơ, tím biếc đến trong ngần Bước chân mỏi, dừng bên em, mát lành cơn gió thổi.
* Anh đi qua mùa Hạ bằng bước chân mùa thu lặng thầm từng chiếc lá chao nghiêng xuống mặt hồ. nỗi nhớ như sóng xô vỗ về hàng liễu rủ. Ôi! một trời yêu cũ về với giấc mơ xa.