*
Về thăm mẹ, chiều quê, đồng tĩnh lặng
Mẹ một mình, hoang vắng, lạnh lùng Đông
nấm mộ cô đơn, lặng ngắt đến nao lòng
quặn thắt nỗi đau, nhớ làm sao đời mẹ.
Bước chân khẽ, cháu con ngăn dòng lệ
đứng quanh người, thương kiếp phận hoa trôi
Mẹ một thời, ôi duyên dáng hoa khôi.
nhất khoảnh nổi danh, mà rồi đời ra thế !
Phận chồng phận con, phân đời dâu bể
Lý tưởng chất chồng, chẳng qua nổi bão giông
mẹ bước đi, cứ tưởng mặt trời hồng
đời là thế, phũ phàng duyên kiếp mỏng
Thương mẹ chiều nay, cát bụi về biển sóng
một nén nhang thơm đưa mẹ tới Vĩnh Hằng.
Một chiếc nhà lầu ảo ảnh với sông Trăng
mong đời mẹ trên cao xanh - bình lặng mãi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment