*
Ốm roài,
phải nằm một chỗ
Ngó trăng
len qua cửa sổ
xao lòng, vẫn muốn làm thơ
tim buồn,
dường như muốn vỡ
trăng buồn,
người cũng ngẩn ngơ.
Đâu rồi,
chị Hằng cây Quế
Đâu rồi ngày tràn ý thơ
suốt đời những duyên cùng nợ
ai hay thơ chỉ là mơ
Thương đời
ồn ào kẻ chợ
thương người bon chen
lờ đờ
thương trăng, trên cao vời vợi
thương Cuội
một mình bơ vơ
Hằng Nga
lạnh lùng cung Quảng
Thương mình cho đến bao giờ
hết yêu,
hết tình,
hết nhớ
Vầng trăng, riêng một mình mơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment