Mộng Liêu trai * |
Thà rằng như xa lạ
Rồi cũng đành ngoảnh mặt làm ngơ
Thà rằng ai kia từng đã hững hờ
thà rằng thế
lời thơ không dịu dàng
lời yêu
không nồng nàn đến thế
thì sao hôm nay có nỗi đau lặng lẽ
về trong tim
rạn nứt mỗi tế bào thấm đỏ máu lãng du.
Gần gần xa xa, đăc quánh sương mù
Như ảo mộng lời thơ nhớ thương, nhớ thương ai mà vươn tay níu
lời yêu ngàn trùng
lời yêu bận bịu, cuộc truy hoan tìm kiếm cuộc phù du
Thà rằng, thà rằng tiếng lá thu
không rơi mãi trong lòng chàng thi sỹ
thì sao có
những đêm dài mộng mị
tưởng rằng yêu
mà hóa mộng liêu trai.
Trả lờiXóaTiếng lá thu rơi hết
Ngoài kia gió lạnh về
tiếng thơ nghe đông cứng
trong mùa gió tái tê.
thà rằng, thà rằng thế, xin đừng quá đam mê
thì nỗi đau không thể, kéo nỗi buồn lê thê
vu vơ vu vơ thế
lặng nghe tiếng sông quê, hát lên khúc bình lặng
gọi người xa hãy về.
lặng nghe tiếng triền đê, vi vút chiều gió chướng
yêu thương
là tưởng tượng
có thật bao giờ đâu,
ai cởi áo qua cầu, không một lần nói dối?
Cuộc đời này đâu dễ có yêu thương
Trả lờiXóaThêm một chút là thêm nhiều hạnh phúc
Biết làm gì đây khi con tim bất lực
Cứ rung lên theo tiếng gọi rất xa
Yêu cả những ngọt bùi, yêu cả những xót xa
Giữa bâng khuâng hai bến bờ ảo vọng
Gửi lại mùa thu những dấu yêu mơ mộng
Cập bến mùa đông giá buốt môi hồng
Áo thi nhân đầy vương vấn bụi trần
Chép dĩ vãng vào tâm hồn thi sỹ
Hãy yêu đi trong đêm dài mộng mị
Tỉnh giấc rồi ta vẫn mãi là ta!
Anh lặng thầm gom nỗi xót xa
Trả lờiXóaGói gém yêu thương dấu vào miền hoang lạnh.
bởi tình yêu đâu phải là miếng bánh
để bên đường mời gọi bước chân qua.
Thì thôi đành trở lại là ta
Một ngày lạnh thấy mình cô đơn quá.
ly cà phê sáng nay là lạ
ngọt, mà chua, đắng ngét tình đời.
Gom sao hết những xót xa êm ái
XóaYêu thương này đâu phải để bán mua
Lặng lẽ đêm thơ khúc giao mùa
Tim thổn thức trong tái tê đơn lạnh
Dấu yêu thực hay chỉ là ảo ảnh
Thơ của ai ấm áp một tấm lòng
Tình đời trong huyết mạch màu hồng
Xin cho ngọt đừng nhiều chua và đắng!