*
Có phải là em đấy khôngLoài hoa mà anh đã từng chiêm ngưỡng ?
Một ngày nắng rực hồng sắc phượng
Em rực rỡ Tây Hồ
ngát hương đời đau đáu....giấc mơ anh
Có một nàng tiên sen
từ ao tù nước đọng hóa kiếp làm người
Chúm chím nụ hồng xinh tươi
mang lại cho đời hương tình nồng tha thiết!
mùa tiếp mùa
những vần thơ nối tiếp
kể về em sức sống mới căng tràn
mỗi tháng sáu về lắng đọng góc nhân gian.
Anh đã thấy những đóa sen tàn
cuối vụ hết mùa rã rời cằn cỗi
Một thoáng bâng khuâng như ngậm ngùi tiếc nuối
Dù biết lẽ đời sinh diệt vô vi
Dù tàn phai nhưng có một chút gì
Rung động đắm say ngắm đài sen bên gương hồ trong vắt
Vẻ đẹp em có thể là duy nhất.
Cuối mùa rồi
Đài, lá ....bỗng thành thơ.
Không tin đâu! dù anh vẫn biết rằng
Trả lờiXóaẩn dấu dưới hoa kia có bao nhiêu tia nắng
ròng rã tháng ngày đốt cháy cả thế gian
trách gì em, bao gồng gánh nặng mang, em lăn lóc giữa nhọc nhằn cuộc sống
biến em thành chua cay, và ngày càng the đắng
em hờn giận cuộc đời trong đau đớn chơi vơi.
Sen tàn ơi, sen tàn ơi!
----------------------------------------
Giống em quá vậy! Sen tàn ấy mà!
Ôí ối! anh xin em, không thể và không phải là em đâu, có một ẩn tình khó nói và không thể nói bằng lời thường nên mới có bài thơ này.
Xóađọc thơ và bài viết cuả Thủy anh thấy cũng có chút gì đó ngậm ngùi, nhưng lại ngọt ngào chứ không chua cay và the đắng như đối tượng anh muốn nói, mạnh mẽ lên em, cho các con em và cả chính em nữa.