*
một ngôi nhà tưởng tượng
Trong thế giới ồn ào
những mã số xôn xao
Để những khi sóng lòng em dao động
Đó sẽ là nơi em có thể dấu mình vào.
Nhà của em đó
không thấp, không cao
chỉ vừa đủ
em thả hồn vào mơ mộng.
Anh rất tiếc bởi chỉ là ngôi nhà ảo
giữa gió nội mây ngàn
lấp lánh
ánh trăng sao.
Thương tâm hồn em, tiếng dương cầm dìu dặt
em thả hồn vào mơ mộng.
Anh rất tiếc bởi chỉ là ngôi nhà ảo
giữa gió nội mây ngàn
lấp lánh
ánh trăng sao.
Anh bây giờ là nắng nhạt
hanh hao
hanh hao
Chiều khô hạn
góc tường xưa nứt nẻ
góc tường xưa nứt nẻ
Cát bụi đời người
chẳng luyến lưu nhân thế
chẳng luyến lưu nhân thế
sống bên đời thương nhớ bóng chiều rơi
Cười thế nhân
một cuộc nổi trôi
đời phiêu bạt dừng chân thấy bờ môi đắng ngắt.một cuộc nổi trôi
Thương tâm hồn em, tiếng dương cầm dìu dặt
Lãng bãng lam chiều
nhớ chuyện người xưa
thương thân mình chơi vơi cung đàn nhạt
gẩy cho ai nghe đây?
khi tiếng lòng đóng chặt
Nỗi cô đơn du lãng với trăng gió một thời
khi tiếng lòng đóng chặt
Nỗi cô đơn du lãng với trăng gió một thời
Bóng chiều tà còn lại chút đó thôi
Ngôi nhà nhỏ mơ huyền như mộng ảo
Hãy vui nhé em
qua những ngày giông bão
em đã có một mái nhà vững chắc
thật biết bao!!!
( Bài thơ này viết để thân tặng một người Hà Nội với một lời cầu chúc cho em luôn được Hạnh phúc)
Ngôi nhà ảo chứa đựng tâm hồn thật.
Trả lờiXóaCủa xúc cảm ngập tràn của nỗi nhớ niềm thương.
Của vấn vương của cung đàn khoan nhặt .
Của khúc ca dìu dặt thiết tha chiều......!!!