Đêm trắng
ta lắng nghe những cánh gió phiêu diêu
lướt khướt đi tìm bầu trời xa vắng
ta lắng nghe
tiếng ngõ nhỏ thở than trong không gian tĩnh lặng
tiếng đàn đêm tắt lịm
cây guitar treo tường nhà câm nín
khúc nhạc đêm hè thao thức gọi cơn mưa
những lời thơ viết cho yêu thương
có những khoảnh khắc
dường như tắt nghẹn
ta cần mẫn đi tìm những lời âu yếm
trắng đêm không viết nổi thành lời
mơ một ngày nắng hạ
có cánh diều ru êm
trằn trọc xô nghiêng chăn chiếu nồng đêm
ảo ảnh lạc lối về, trôi qua tĩnh lặng
tuyết trắng
đọng tóc mềm giữa nắng trần gian
vẳng những lời ru từ thuở nồng nàn
ru cho tay mềm trong tay đằm thắm
ru cho mắt nhung huyền mãi là sâu thẳm
nơi đã bao lần
ta ngỡ mình chìm dưới đáy đại dương yêu
Đêm trắng
có nhành hoa lưu ly về trong nỗi nhớ
ngọt ngào em, quả chín mọng cho đời
và ta vẫn thấy mình trong đêm trắng chơi vơi....
dường như tắt nghẹn
ta cần mẫn đi tìm những lời âu yếm
trắng đêm không viết nổi thành lời
mơ một ngày nắng hạ
có cánh diều ru êm
trằn trọc xô nghiêng chăn chiếu nồng đêm
ảo ảnh lạc lối về, trôi qua tĩnh lặng
tuyết trắng
đọng tóc mềm giữa nắng trần gian
vẳng những lời ru từ thuở nồng nàn
ru cho tay mềm trong tay đằm thắm
ru cho mắt nhung huyền mãi là sâu thẳm
nơi đã bao lần
ta ngỡ mình chìm dưới đáy đại dương yêu
Đêm trắng
có nhành hoa lưu ly về trong nỗi nhớ
ngọt ngào em, quả chín mọng cho đời
và ta vẫn thấy mình trong đêm trắng chơi vơi....
Đọc thơ, nghe nhạc thật nao lòng....
Trả lờiXóaCảm ơn thi sĩ.
Đêm hạ trắng sao lung linh huyền ảo.
Tĩnh mịch bao quanh chỉ nốt nhạc bổng trầm.
Âm thanh ấy lặn sâu vào thăm thẳm.
Xao xuyến cõi lòng bay bổng với hư không.
Mênh mông quá cuộc đời dẫu vô thường.
Đường trần gian với vô vàn thương nhớ.
Hơi thở một khối tình như bình minh rạng phía đông.
Rồi bỗng nốt trầm đi về phía tây rơi xuống...
...