Có một ngày bỗng thấy mình như lá
Đã qua Đông
xuân đến với hạ vàng
đốt thân mình qua mùa thu hanh nắng
cạn mầu xanh rơi xuống cánh đồng hoang...
Vẫn thấy mình trong nhân ái mênh mang
yêu chưa hết nên không đành phận lá
tóc bạc đời người vẫn yêu thương đến lạ
nguyện hồi sinh làm mầm sống giữa đời.
Có một ngày mơ em và tôi
thành hoa lá bên nhau dù treo trên tường đá
mặc người đời ngỡ mình là hoa giả
vẫn bên nhau ấm áp một cuộc tình...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment