Chiều xưa ra phố một mình
Gặp Bằng lăng tím rung rinh đầu hè
Bâng khuâng, rền rĩ tiếng ve
chạnh lòng, một cánh hoa nhè nhẹ rơi
Thương hoa, thương cả tình đời
nở, tàn, tàn nở. Một thời vấn vương
Tím ơi! tím thế, con đường
Rải đầy sắc tím, đường thê lương chiều
Sáng qua, đường phố liêu xiêu
Đổ vào sắc nắng màu yêu dịu dàng
Bằng lăng nở tím đường ngang
Tím cả ngõ dọc, cho nàng bên anh.
Đưa em về phố, loanh quanh
Vòng xe quay mãi bên nhành Bằng lăng
Hỏi em, em có nhớ chăng
Hạ sang, phố cũ, hoa giăng giăng đầy
Em về, phía cuối chân mây
đem theo nỗi nhớ, mùa say hương đời
anh ngồi ngắm cánh hoa rơi
Lời yêu
Lời yêu
cứ mãi
đầy vơi, nặng lòng.
đầy vơi, nặng lòng.
Đọc bài thơ của anh, bất giác nhớ lại kỷ niệm khó quên, em xin họa vài câu thơ:
Trả lờiXóaXa rồi màu tím thân thương
Bên anh trong nắng, phố phường ve ran
Bằng lăng sắc tím ngỡ ngàng
“Tựa như hoa giấy”! rộn ràng em reo
Anh cười âu yếm biết bao
“Bằng lăng em ạ”, đang vào mùa hoa...