*
Ngày tĩnh lặng, ngồi cà phê góc phố
Bạn bè xưa rôm rả chuyện Đông Tây.
Ta như nắng, lãng quên chiều u ám!
Con phố cũ có những ngày thưa vắng
Lá bàng rơi xao xác góc cố đô
Có những ngày chưa xa, ta lạc bước sông hồ.
Nhớ biết bao mỗi bước chân hè phố nhỏ
Tuổi thơ bồng bềnh, trôi trên từng ngọn gió
đời vô tư, lòng không bợn chút nghĩ suy
Cuộc sống bên ta thân ái nói câu gì.
Ta nuối tiếc từng giấc mơ hăm hở
Chắp cánh chim bằng lướt tới vạn trùng mây
Ước vọng mênh mông như cả trái đất này
Vo tròn lại bằng nắm tay bé nhỏ!
Có ai đi về những ngày xa xưa đó
Có gặp không những góc phố yên bình
Những trang đời lật mở trước bình minh
Mang khát vọng lấp đầy hồn trinh trắng
Con đường xưa có nụ cười thầm lặng
Tiễn ta đi ngày áo lính bạc vai sờn
Để những ngày kéo pháo vượt Trường Sơn
Trăng đỉnh dốc ngỡ hoa đèn đêm đô thị .
Ngày bình yên và cuộc đời vẫn thế
Một sáng mai ta bình thản ngắm phố phường
Mải miết kiếm tìm trong khói bụi mù sương
Bài thơ đẹp, nhiều cảm xúc giản dị và lãng mạn của một người đã đi qua những năm tháng gian khó và mất mát.
Trả lờiXóa