Trang

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2018

TRĂNG KHUYẾT

*
Đêm qua vành trăng khuyết
Rơi vào giấc mơ anh
Đêm đô thị an lành
Long lanh đèn cao áp.

Giấc mơ đêm man mác
Về một thời rất xa
Chặng hành quân tao tác
Chỉ bởi một tiếng gà
Trăng đêm mờ sương lạnh
Đồi quê mịt mờ xa.

Đêm đô thị hào hoa
Ngẩng đầu nhìn trăng khuyết.
Xa xa thật là xa
Đèn khuya gần nên sáng
Nên thương bóng trăng già
Rơi đầy năm tháng cũ
Giấc mơ vẫn...
la đà.


KHÔNG ĐỀ


*Một chút gì như tĩnh lặng...an nhiên
Ta thanh thản thả mình vào chiều vắng
Khúc nhạc lòng ngân lên...thầm lặng
Bản sonate thu tàn gọi kỷ niệm chưa xa.

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

CÀ PHÊ SÁNG


*
Trời vừa sáng... mặt trời nghiêng chói nắng
Mồ hôi ròng thấm ướt tách cà phê.
Quán vắng liêu xiêu bóng đổ chạm vỉa hè
ánh mắt ...xa xăm nhìn đời qua nắng xế.

Tóc đã bạc lắm rồi...và râu cũng thế
Chỉ trái tim ta vẫn kể chuyện tình đời
Sâu thẳm cõi lòng vẫn tha thiết chơi vơi
Ân tình nặng...trĩu mỗi lời thơ mới cũ.

Vẫn tha thiết cho yêu thương kết nụ
Cho đời yêu thêm những mùa vụ tầm xuân
Và thơ tình tuôn chảy biết bao lần

Cho thêm mãi người yêu người ...quên ác
Chỉ là thế... sớm nay nghe nắng hát
Gió ven sông man mác sợi tơ lòng.
Bạc tóc thời gian ..
yêu thương mênh mông.

Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2018

XIN DÂNG TẶNG CHO NGƯỜI

*
T
rong trái tim người đàn ông
bao giờ cũng có những bóng hồng yêu dấu
dù đàn bà là thứ dân hay là hoàng hậu
Cũng như nhau... đều ngự trị giữa tim người.

TIỄN THU.

*
K
hẽ khàng nghiêng vào lòng gió
chiếc lá vàng cuối cùng rụng xuống chiều qua
mùa đông đến sớm hay sao ấy nhỉ
lưu luyến gì...mà lá vẫn la đà.

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018

BẾN & ĐÒ


sớm nay ta qua đò
bến quê thu không gió
chợt ý thơ bỏ ngỏ
thương vạn đò...bơ vơ.
*
S
ao em không đi lấy chồng
Con đò nào chẳng có một bến sông.
Bờ bãi nào cũng bên bồi bên lở
Chông chênh lắm
đò ơi...dang dở
Bến đậu nào cũng neo lại một bờ vai.

Lấy chồng đi em
nếu nhỡ ngày mai
Con đò cũ phôi phai năm tháng
Dòng sông xưa vẫn vô tình lãng đãng
Có người khách qua đò...xa xót chẳng rời chân.

GIÓ THU VỀ

*
T
hức dậy đi em
Và mở cửa ra
Cửa sổ nhà mình có hoa mới nở

Có một chiều Hồ Gươm


*
C
ó một chiều Hồ Gươm như thế
ráng vàng ... bão tố khơi xa
chùm lá cuối
lắt lay
theo gió đổi
xác xơ cành
khô héo
một mùa hoa

TƠ RỐI

*
R
èm tím vừa khép lại
Khuê phòng chìm vào đơn côi....
Chỉ mình em...
anh biết chỉ mình em thôi
Với nỗi nhớ chẳng lời thơ nào viết nổi.

HƯƠNG QUÊ

*
Đ
i qua ngõ nhà ai
gặp một nhành hoa dại
sao lòng anh nhớ mãi
tím mờ trong nắng phai.

SỚM MAI

*
S
ớm mai này thức dậy
gặp em nở bên giường
trắng trong và tinh khiết
mát tươi vài giọt sương
long lanh tia nắng sớm
Ta thấy đời đẹp hơn...

Có cơn gió qua đường
và thêm vài cánh bướm
lượn tít… định bờm xơm
tiếng vo ve kệch cỡm
thương hoa .kệ bướm vờn

Ta vào giấc thiền định
hoa trắng vẫn bên mình
đưa mơ về bến định
Hồn thơ thêm lung linh....

ĐÀNH THÔI... MÂY TRẮNG BAY ĐI

*
N
ếu bay đi...mây ơi nhé... để con tim em ở lại
Với tình anh nồng nàn ...trăn trở, mê say
hồn thơ xưa vẫn cảm xúc dâng đầy.
Dẫu nuối tiếc vẫn còn đau trong tâm tưởng.

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2018

TRỞ LẠI

*
C
ó một lần, chúng tôi trở lại
chiến trường xưa... vời vợi một tượng đài
và quanh đó là bạn bè, đồng đội
những linh hồn mãi mãi chẳng tan phai.

Nghe đâu đây lời xung trận ngân dài
vang mãi.. vang mãi qua những ngọn đồi đất lạ
Và riêng tôi vẫn nghe....thương quá
những lời ru, mẹ Việt giữa đất Lào
ru con ngủ, ngủ cho ngon nhé, những đứa con của mẹ
ngủ thật say... trong những nấm mồ...hoang hoải, xa xôi

Chúng con đây, nhiều lắm mẹ ơi !
Nào lính Bắc lính Trung, nào Cao bằng nào đất Quảng
Bộ binh, công binh, nào tăng nào pháo
xuống đây rồi, chỉ một cái tên thôi

Chỉ là thế thôi ! ôi đồng đội của tôi
các anh chỉ còn chung một cái tên LIỆT SỸ.
thời chiến tranh chúng ta là đồng chí
Dưới đó các bạn gọi nhau bằng gì?
Hồn phách phiêu bồng, liệu có trăn trở... nghĩ suy !

Một nén hương trầm chẳng thơm khắp người đi
Người ở lại muôn lời thương không đủ
ôi những linh hồn đã trở thành muôn năm cũ
Cầu mong cho người an lạc chốn thiên thu.

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

ĐỪNG

*
Đ
ừng nữa nhé 

ta như kẻ lang thang
lạc bước vườn thơ... kì cạch gặm ngôn từ vần điệu
đừng như kẻ bước chân liêu xiêu
lạc bước vườn yêu 

gập ghềnh loanh quanh đường về quên dấu

Thứ Ba, 2 tháng 10, 2018

EM LÀ AI ...


*
E
m là ai?
Thiên thần hay ác quỷ.
em đến từ thiên đường
hay địa ngục lạc loài?

em là tiên, hay yêu ma, quỷ quái ?
dù em là ai thì cũng vậy mà thôi!
Em là ai ? mà bừng sáng cuộc đời
em ma mị, chơi vơi lòng quân tử.

Từ ngày ta biết em là một nửa
bỗng hoang vu hết cả một đời trai
bỗng ngổn ngang hết cả những đêm dài
để cháy hết một đời người - bụi bặm.

À ƠI ....DUYÊN

*
Lời ru từ thuở nằm nôi.
Con ơi nhớ lấy những lời mẹ khuyên
Đàn bà còn một chữ duyên
bước đi, dáng đứng dịu hiền, nết na
duyên tình sau trước mặn mà
ấp e, khép nép mới là dáng duyên
thẳm sâu từ đáy con tim
yêu thương biết giữ lời nguyền trăm năm
nết đi, nết đứng, dáng nằm
nhẹ nhàng, yểu điệu, khẽ khàng mới ngoan

Đêm qua giăng trải ánh vàng
Nhớ em gái nhỏ dịu dàng dáng duyên

Câu dân ca khắp ba miền
giận thương, thương giận chẳng liền cánh bay...
Đêm qua có một kẻ say
đi tìm duyên dáng một ngày đã xa
Gặp lời ru cũ ơi à
thì ra duyên dáng cũng à ơi....duyên...



CHỈ CÒN TA VỚI HOA


*
N
goài trời mưa nhiều lắm
Rả rích bên hiên nhà
Cơn mưa Ngâu buồn quá
Khóc gì ...đẫm trời xa

Chỉ còn ta với hoa
Lặng im nghe mưa rớt
Nghe lòng thêm chua xót
Thương hoa chẳng chịu già

Từng cơn gió ngang qua
Lay nụ hồng vừa nở
Chập chờn từng nỗi nhớ
Đọng hạt mưa ...xót xa

QUA ĐỀN THỦY TRUNG TIÊN


*
Đ
êm thổn thức gọi mưa về ướt phố
Cổ ngư xưa trầm mặc bóng Cẩu nhi
Trúc bạch lung linh trong sương gió thầm thì
lời chuông khánh ngàn xưa bên Trấn vũ.


Chiều thu cũ đưa người về chốn cũ
Như còn đây...dáng liễu đứng bên hồ
Trúc bạch mơ màng...lắng đọng một ý thơ
Đèn đêm cũ vẫn lung linh trong ký ức...



Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018

Hoa Lộc vừng trôi



*
T
a tìm về một chiều bình yên
Mong manh gió, hồ thu vờn liễu rủ
Lộc vừng nở...tàn phai bên lối cũ
Bập bềnh trôi ...hoa, nụ rụng rơi.

NHÀN HẠ

*
T
ừ ngày thấy mình nhàn hạ.
Rong chơi du lãng suốt ngày.
Mây bay trên đầu ...thôi kệ
Mỹ tửu cũng mặc người say.

LÊN CHÙA


*
L
ên chùa thắp một nén hương.
Cầu cho làng xóm bốn phương thanh bình.
Cầu cho ta mãi rung rinh.
Cầu cho cảm xúc thơ tình không phai.

HOÀNG HÔN PHAI SẮC



*Hồ Gươm nhớ em rồi đấy
nên mặt gương hồ... sóng quên gợn nét thu
chỉ còn lung linh chút thôi
giữa sương khói cuối mùa
Ai gọi thu về
cho hoàng hôn phai sắc tím..





HOA VẪN HỒNG

*
A
nh muốn nói lại cùng em những lời dịu êm
Mà như có chút gì dường như không thể...
Hoa vẫn hồng như chuyện xưa anh đã kể
Về những đóa hoa hồng lắng đọng tình yêu.

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

PHỐ THỞ

*
Q
ua phố đêm
bồi hồi nghe phố thở
Phập phồng, nhịp sống lối đi xưa

SƯƠNG THU

*
Đ
êm qua nghe thu về
Khe khẽ như tiếng gió
nhè nhẹ lay giọt sương
Lấp lánh bên vạt cỏ

Hơi thu qua vườn nhỏ
Chút gì như se lòng
Thương đai sy vừa nở
cỏ xanh ...em trắng trong

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2018

MƯA NGANG PHỐ

*
Người họa sỹ vẽ mưa ngang phố.
Từng hàng cây đổi sắc...tím, xanh... hồng.
Mái ngói lô xô...ngậm ngùi phố đông
Em gái tan trường, hàng hoa tan chợ
Cơn mưa qua rồi, chỉ còn nỗi nhớ
Một chút tuổi thơ về trong chiều mơ

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

CÀ PHÊ VỈA HÈ

*
Phố cổ nắng... hàng cây đứng lặng
Vỉa hè xôn xao... gồng gánh đi về
Quán vắng trưa hè ...thả giọt cà phê.
bình thản rơi rơi như chưa từng vị đắng.

HOA SALEM TÍM.

*
P
hố đầy nắng và bầu trời mây trắng
Ta đi trong bình an
thanh vắng một sớm mai
Mạng ảo quanh đây ...lắng một tiếng thở dài
hình bóng xa.. nhòa trong đêm hoan lạc

GIÓ THU VỀ

*
T
hức dậy đi em
Và mở cửa ra
Cửa sổ nhà mình có hoa mới nở
Em có nghe thấy không...
Thoảng trong gió hương nồng
...lắng dịu.
Rạng đông hồng gọi những ban mai

CÀ PHÊ SÁNG

*
T
rời vừa sáng... mặt trời nghiêng chói nắng
Mồ hôi ròng thấm ướt tách cà phê.
Quán vắng liêu xiêu bóng đổ chạm vỉa hè
ánh mắt ...xa xăm nhìn đời qua nắng xế.

CÓ MỘT NGÀY

*
Rồi có một ngày
 ...chẳng ai nhớ ra
vì sao bản tình ca đột nhiên lịm tắt..

ĐỢI THU.

*
R
ồi mùa thu sẽ đến
Và lá vàng sẽ rơi
Rừng chiều buông vạt nắng
Vào hồn thu rã rời...
Đã nghe lời thu hát
lời gió buồn buông lơi

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2018

CHỈ VÌ TA BIẾT SAY

*
Đ
ôi khi niềm vui ngập tràn.
Đôi khi nỗi buồn mênh mang.
Đôi khi bầu trời đầy nắng
Cho đồi hoang ươm hoa vàng.

Thứ Năm, 12 tháng 7, 2018

NẮNG MƯA THÁNG BẢY.


*
T
háng bảy bắt đầu bằng bầu trời hoang vu
Nắng oi ả như chưa bao giờ nắng thế
Phố lặng im, phố lắng nghe câu chuyện kể
bằng tiếng xạc xào của cây lá hanh khô

Thứ Hai, 9 tháng 7, 2018

LỜI HOA TÍM

*
E
m à, lại gần đây đi em
Để chúng mình gần nhau thêm chút nữa
Mặt trời hạ... nóng thêm nhiều độ lửa
xa nhau thế thì...lạnh lắm.... giá băng đông.

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

LANG THANG TÂY HỒ.

*
T
rở lại Tây hồ một sớm lang thang
Lãng bạc mờ trong lãng đãng sương giăng
Mưa nho nhỏ, xanh xanh sen Quảng bá
Hạ vàng thêm gọi nắng về lung linh.

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

ĐÊM QUA...HÀ NỘI VÀ ANH.

*
"Mưa lâm râm ướt đầm lá hẹ..."

Anh thương người ..quạnh quẽ ..người ơi....
Thương khuê phòng vắng đơn côi
thương vầng trăng bạc nhẹ trôi qua mành
thương đêm gối chiếc không anh

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

MỘT LẦN PLEY....KU

*
M
ưa giăng giăng che mờ phố núi
Anh đến quê em ngỡ hè nắng dội
Pleiku buồn, mưa chắn lối người đi
gió núi mơn man như một chút gì
để nhớ về một ngày thu tàn xứ Bắc
Đêm hội về vẫn ngỡ ngàng câu hát
Về những đôi mắt Pleiku lấp lánh biển hồ đầy

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

SAY ...

*
N
âng chén rượu đầy
...đầy đêm nay

MÙA SEN

*
T
rong nỗi nhớ…. có một chiều sen hạ
nắng phương Đoài chói quá, phía em đi.
anh khao khát bầu trời pha sắc tím.
gọi hoàng hôn mang mây trắng tìm về

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

GIỌT NẮNG HẠ

*

"... Chiều qua bao nhiêu lần môi cười
cho mình còn nhớ nhau
Chiều qua bao nhiêu lần tay rời, nghe buồn ghé môi sầu.
Ngày nào... mình còn có nhau...."


Lời nhạc Trịnh còn vương nỗi đau
vào giọt sương sớm đậu lên hồn sen Hạ
Mưa giăng giăng ướt mềm hoa Quảng Bá.
Bao nhiêu lần môi cười...lá biếc dấu mắt sâu...

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2018

TIẾNG HẠ VỀ

*
Đ
ã nghe tiếng hạ về
Râm ran cành phượng vĩ
đã nghe tiếng thầm thì
với biết bao tình ý..
gió nói lời biệt ly.

Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2018

KHẮC KHOẢI

*
C
hiều phố buồn... lãng đãng mây trôi.
mình ta ngồi..... đếm lá bay hè phố
tí tách rơi rơi... ly cà phê thả từng giọt nhỏ
như kỷ niệm tràn về từ ký ức xa xôi .

Có những lời thơ xé nát trái tim tôi
kìa là những yêu thương đẫm hương nồng dịu ngọt
Thoảng trong gió lửng lơ câu hát
rằng yêu nhau " ai cởi.... áo qua cầu..."

Có ai đi về phía cuối mùa Ngâu
cho ta gửi thêm cơn mưa sầu tầm tã
Cho những giọt thơ buồn trở thành xa lạ
và tiếng lòng ai thôi khắc khoải nỗi biệt ly!

Tiếng hạ về... có ai hát ngoài kia
nghe khắc khoải 

cuối trời câu thương nhớ.


Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

XAO XUYẾN

*
Xao xuyến một lần trở lại phố quen
Tiếng vọng ngoài ga
con tầu vội vã
xập xình xập xình 
lao về khắp ngả
Đưa những chia ly 
gặp những tương phùng.

 Xao xuyến một chiều lặng ngắm hoàng hôn
 ngơ ngác cánh chim chập chờn lẻ bóng
cô đơn đường về
chập chùng muôn sóng

mờ lối đêm buông ngơ ngác bay về.

Xao xuyến phố buồn 

chạy dọc con đê
Hoa gạo mùa hè 
rụng vào kí ức
Xao xuyến Bằng lăng tím đời mơ thực
nơi hồn thơ ta 
vương mãi tình em..

Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2018

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2018

DUYÊN DÁNG

*
E
m tôi mặc áo lụa mềm
Chiều phai sắc nắng, êm đềm gió đưa
bay bay tà áo, duyên chưa..
Tóc mây thả xuống đong đưa ánh nhìn
Áo em tím cả đường tình
người đi ngoái lại sao đành ngó lơ
Duyên dáng thế, hỡi người thơ
nụ cười bẽn lẽn, môi hờ hững tươi
Dáng đi cũng chết anh rồi
Đôi chân uyển chuyển, dáng ngồi cũng xinh
Con tim bỗng thấy rung rinh
Chỉ vì duyên dáng của mình..... người ơi...

GẠO ĐỎ

Qua Tết. Xuân như gái mười lăm, bẽn lẽn thập thò bên chái nhà liếc nhìn zai lực điền. Cữ này còn chút se lạnh làm ký ức trỗi dậy, nhớ về một thời muốn quên chẳng được. 
      Gần nửa thế kỷ rồi, cứ đến Tết lại nhớ, đúng dịp này đây, chiến dịch 139 giải phóng Cánh đồng chum Xiengkhuang đã đi dần vào hồi kết, gần như toàn bộ địa bàn chiến lược này được giải phóng. Chỉ còn căn cứ Buomlong của lực lượng đặc biệt Vàng pao vẫn - nói theo cách của ta - ngạo nghễ nằm án ngữ giữa vùng giải phóng, như một cái gai nhọn găm giữa mắt Bộ tổng tư lệnh vậy. Và xin nói trước, chỉ sau năm 1975, khi không còn tiếp vận, căn cứ này mới thất thủ. Chúng ta nghe nói về những Knak - Tây nguyên, Tân sơn nhất 1968 thua trận với vài trăm liệt sỹ, ở Buomlong còn đắng hơn. Ba trăm hy sinh một trận, địch dùng xe xúc hất xuống vực thẳm là thường. 
Chúng tôi nhận lệnh hành quân đánh Buom long lần thứ nhất, C5 vừa bị tổn thất nặng nề, có bốn khẩu lựu pháo 122ly cháy trụi mất ba khi vượt đèo Bưởi, nhận thêm một khẩu bổ sung thành hai, tiếng là đại đội nhưng thực chiến chỉ có hai khẩu với mấy chiếc xe xích ATZ cải tiến từ máy cày. Đêm hành quân vào trận cũng hào hùng lắm, trong trí tưởng của mình, trong tôi vẫn còn hằn sâu hình ảnh những đoàn Hồng quân Liên xô với chiến xa ầm ầm tiến về phương Tây. Chiếc xe xích cà khổ thỉnh thoảng lại nhảy dựng lên, mông đít đập mạnh xuống hòm đạn đau điếng vẫn ngỡ mình sắp phất cờ đỏ trên nhà Quốc hội Đức vậy, hic ! 
      Đường lạ, dốc cao đèo sâu, đám cơ giới nặng nề ì ạch trườn qua con ngầm, những dốc đứng trơn tuột, thường là chúng tôi trắng đêm chặt cây bắc cầu cho xe pháo vượt qua chẳng biết bao nhiêu là khe suối, bao nhiêu là dốc đứng đường quanh, sức lính đổ ra chẳng thể nào tính đủ để đưa được pháo cơ giới vào trận. 
     Trước mắt chúng tôi là những dãy núi cao điệp trùng, nơi trên đỉnh là những căn cứ tiền tiêu của địch, địa thế không cho phép thiết lập trận địa như thông thường, đây là lần đầu tiên trận địa trực tiếp đối diện với mục tiêu, chúng tôi có thể quan sát thấy đạn nổ, nhưng đó cũng chính là điểm yếu, địch trên chốt có thể thấy rõ vị trí trận địa, chỉ điểm cho máy bay đánh phá.
Trắng đêm đào công sự pháo, làm giàn chống bom bi, ngụy trang rồi chuẩn bị đạn dược, trăm thứ việc vắt cạn sức lính. Đôi lúc dừng tay nghỉ ngơi làm điếu thuốc lào tán phét với mấy lính bộ binh hành quân ngang qua. Lính 312, 316 trẻ măng, quân phục màu xanh Tô châu còn thơm mùi vải mới. Họ sẽ đi tiếp về phía những chốt địch kia, trên đỉnh núi với nhiều lượt hàng rào dây thép, với vách ta luy chống đặc công, với những hầm ngầm và bom mìn nhiều như lá rừng mang dòng chữ made in USA.
Khi mặt trời khuất núi thì trận đánh bắt đầu, pháo binh sẽ bắn chuẩn bị, cố gắng nhiều nhất có thể để tiêu diệt mục tiêu lộ trên mặt đất. Chúng tôi nổ sung, đạn bắn khá chụm, từ trận địa, sau khi giật cò chúng tôi có thể quan sát thấy đạn nổ hất tung những chòi canh, hầm hố cá nhân của địch. 
Bộ đội ta tấn công nhiều lần, ánh chớp nhì nhằng trên đỉnh núi. Có vẻ sượng rồi, chúng tôi thức trắng đêm chờ gọi bắn dù biết khi bộ binh tiệm cận mục tiêu thì rất khó, không khéo nện vào đầu quân ta như chơi.
Sáng sớm, từng tốp bộ binh rút qua trận địa, đắng lòng nhìn quân số thường vơi đi quá nửa. Chúng tôi thì lo lắng ngụy trang lại trận địa, sức ép từ đầu nòng thổi tung cây lá, chắc chắn chúng tôi sẽ là mục tiêu oanh kích của máy bay địch. Trời vừa hửng sáng, hai chiếc T28 đã không cần đạn khói chỉ thị mục tiêu, cứ thế thay nhau bổ nhào ném bom vào trận địa. Nó đánh trúng thì chết, cả người lẫn pháo, mà nó ném trượt, cây rừng đổ xuống ngổn ngang, hai khẩu pháo to tướng lại được phủ kín thành một thứ ngụy trang khá tốt.
Hết T28 lại đến F4 thay nhau quần nát trận địa, đến tối chúng tôi lại vẫn nổ sung. Lần này địch tung ra một loại bom, gọi là bom vướng nổ, nhỏ như quả bom bi nhưng khi bom thả xuống tung ra nhiều sợi dây, người hay động vật, thâm chí mưa rơi nặng hạt, gió lay cành lá là đủ tác động vào sợi dây gây nổ. Trận địa dày đặc nhưng loại bom như vậy, mọi hoạt động chiến đấu, sinh hoạt ngưng lại cả chờ phá bom. 
      Bắt đầu đói, đã ba ngày trong vòng vây của các loại bom đào, bom phạt và nhất là bom vướng. Đạn hết, gạo hết, chúng tôi vàng mắt chờ xe tiếp tế từ hậu cứ mang gạo, đạn bổ sung. Bộ đội huy động mọi thứ có thể kích nổ bom một cách an toàn để thông đường. Qủa nào nhìn thấy thì dùng súng bắn, quả nào rơi vào đồi cỏ tranh thì đốt cháy dây. Qua máy VTĐ chúng tôi nhận được tin mất mát đầu tiên, chiếc xe xích chở gạo đạn bổ sung chạy qua bãi bom vướng, hai chiến sỹ mới điều về đơn vị chưa có kinh nghiệm bị bom hy sinh. Thi hài họ được đem lên xe chạy tiếp vào trận địa, quăng quật cùng đạn và gạo trên con đường rừng mấp mô.
Có đạn, đơn vị lại tiếp tục chiến đấu, đến chiều tối mới nấu được bữa cơm đầu tiên trong ngày, bữa cơm diễn ra vội vàng trong đêm tối nhập nhoạng. Khẩu đội lầm lũi ăn, lầm lũi xới, lầm lũi nhai trong ánh đèn pháo sáng địch nhấp nháy phía xa. 
    Cảm giác có điều gì là lạ, dù là đói mình vẫn đủ nhận thức để nhận ra có điều bất thường trong bát cơm đang cầm trên tay, nó có màu sẫm, càng sẫm hơn trong màn đêm, và khi ánh pháo sáng lóe lên, bát cơm hiện nguyên hình màu đỏ sẫm, vâng ! và nó còn có một mùi tanh đặc trưng. Tôi bảo thằng Chí toét ( nó là thằng được phân công lấy gạo trên xe xích và nấu cơm) : “ sao cơm có mầu đỏ vậy mày, gạo gì vậy? “ Nó gạt phắt đi: “Sao tao biết, đói bỏ mẹ, thôi cứ ăn đi”
Không thể ăn tiếp bát cơm, tôi bỏ bát đi vào góc hầm kiểm tra bao gạo, rõ ràng gạo trong bao vẫn trắng bình thường, phía ngoài bao có vài vết đen thẫm, thò tay sục xuống, tôi nhấc lên một tảng gạo dính bết vào nhau. Sực lên mùi tanh của máu, mùi bao tải, mùi của gạo. Một cuộn sóng dâng lên từ dưới rốn, bao nhiêu cơm trong làm bụng trào ra cả.
Anh em chất vấn, thằng Chí toét khai nhận nó bốc gạo cho vào nồi nấu luôn mà không vo, ra suối vo gạo sợ bom vướng, nó lấy nước uống dự trữ trong hầm pháo để nấu, nó không biết rằng máu của hai người lính vừa hy sinh đặt nằm lẫn với gạo đã chảy ra thấm ướt những bao gạo quý giá.
Khẩu đội đã vô tình ăn thứ cơm GẠO ĐỎ đó, máu đồng đội chỉ vì một sự lười biếng mà cũng vô tình nằm trong bụng chiến sỹ, không tin lắm nhưng có thể những giọt máu đó đã tiếp sức cho chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ, vượt qua được sự ác liệt tàn bạo của trận đánh đó – và chắc cả những năm sau đó nữa.
Do có nhiều khó khăn và tổn thất, chiến dịch kết thúc, bộ đội các đơn vị được lệnh lui quân, mùa mưa đang đến gần, rút nhanh không thì mưa ướt đường trơn, chỉ có nước bỏ pháo chạy lấy người.
Những năm sau, chúng tôi đều trở lại đánh Buom long và đều rút lui không kèn không trống. Những đêm trực chiến, lính buồn bã nghêu ngao bản cover bài : ‘ Ngọn đèn đứng gác”
“ Trên đường ta đi đánh giặc
từ Co luông qua Phou Nốc Kôc
ở đâu cũng gặp, những chặng đường mòn pháo kích vu vơ
ơi những con đường không bao giờ hết dốc….
….Như Ngàn Chín với Bản Na năm nào cũng húc
Quân ta ra, quân giặc chiếm lại, mùa khô húc, mùa mưa lại chốt
Mùa khô húc, mùa mưa lại gùi, xa quê hương đã bao năm rồi…..”
Mỗi năm vào trận, bộ phận chính sách đều trở lại đào những ngôi mộ chôn vội các chiến sỹ đã hy sinh đưa về an táng gần hậu cứ, thi hài quấn trong tăng võng nilon lâu tan lắm, vải quân phục vẫn còn. Dưới chân hai chiến sỹ nọ vẫn còn quấn dính những đoạn dây bom vướng, loại dây rất bền chắc làm từ sợi tổng hợp, màu xanh và rất đẹp. Nghe nói bản quyền thiết kế của người Nhật, họ bán phát minh cho người Mỹ đem xài ở chiến trường Đông dương, và họ gạ bán thiết bị- áo giáp phá nổ cho quân đội ta, đắt quá chắc không mua. Sau này khi đã quen với loại bom này, chúng tôi thường dùng súng CKC bắn như một loại bia, chỉ cần nằm thấp và che chắn tí ti là coi như một trò chơi mới. Loại trò chơi chết người.







Thứ Năm, 1 tháng 3, 2018

ĐỨNG LẠI BÊN EM.

*
K
hi anh đứng lại bên em
Hồng Hà dịu êm, hiền hòa con sóng vỗ
đưa em về
chiều xuân hoa đào nở
gió sông Hồng nghiêng lau lách ven đê

Quê mình thương, có nhớ lại trở về
Có một bãi sông quê với phù sa cát bỏng
nuôi tuổi thơ anh
dẫu là muôn trùng sóng
Đi qua rồi
mới biết nhớ đến mênh mông...

Đứng lại bên em,
dù bờ vai không quá rộng
một chiếc bóng mờ đủ che nắng được không?
một chút thôi, ta sẽ thấy ấm lòng
Cho anh lại làm thơ mừng em ngày sinh nhật.

Thứ Bảy, 24 tháng 2, 2018

HAI ĐẦU NẮNG GIÓ

*
Muốn gửi lạnh vào trong đó cho em
một chút thôi, đủ xua đi nắng hạ
một chút gió đủ rì rào cây lá
bớt oi nồng làm rám má người thương...

Một chút thì thầm từ gió lạnh bắc phương
để anh nhớ hồ Gươm đêm Giáng sinh lung linh đèn nến
gió hơi nhiều, liễu run trong sóng quyện
mặt gương hồ hương đọng dáng kiều thơm...

Tháng ba về rạo rực mùa xuân
rét nàng Bân để vợ thương chồng thêm một chút
cho quê mình dẫu hai đầu đất nước
nỗi nhớ dài thêm bởi nắng gió trái mùa...

Thứ Ba, 6 tháng 2, 2018

VƯỜN HỒNG.

*
"...Nắng đã nhạt phai, trên con đường nghiêng bóng dài
anh mãi yêu em trong kỷ niệm.
Bóng trăng ngày xưa, với khung trời anh ước mơ
vẫn đứng bơ vơ, một mình đơn bóng mong chờ ...." *
*

Về tìm lại vườn hồng ngày cũ
ngàn đóa xinh tươi vẫn e lệ thoáng cười
mầu hồng phấn như ngàn lời muốn nói
dịu dàng em trong nắng mới xuân sang

Đứng lại bên em với một thoáng ngỡ ngàng
từng sợi nắng đọng hương tình lấp lánh
anh tìm lại bước chân ngày đông lạnh
Người bên ta, hoa khoe sắc mặn mà..

Nắng đã nhạt phai trên lối cũ mình qua
mà yêu thương vẫn đong đầy kỷ niệm
để chiều nay anh đi trong lưu luyến
bóng người về đọng lại sắc hoa xinh...

* trích ca từ 999 đóa hồng

LẮNG NGHE CA KHÚC " STILL LOVING YOU"


*
T
rọn nửa phương trời đất nước đang hứng chịu những đợt giá lạnh khắc nghiệt. Gió mùa đông bắc thổi qua hè phố, băng qua những cánh đồng ngoại ô. Cái lạnh làm lòng người tê tái. Sáng sớm dường như khí lạnh dày hơn, buốt nhói hơn sau một đêm khó ngủ.
Sáng thứ bảy, không gian như trầm lắng,không khí lạnh mùa đông xúi giục người ta lười biếng và khuyến khích hồi tưởng về những giai điệu đẹp, và thế là những ca từ cùng nét nhạc cuốn hút của ca khúc “Still loving you” lại trở về và day dứt vang lên trong hồi ức.
Chàng trai - ca sỹ đang đứng trên sân khấu với chiếc micro làm đạo cụ đang đau đớn, hy vọng rất thành tâm để cố gắng truyền đạt một thông điệp mà với anh là rất quan trọng, có ý nghĩa sống còn đến người anh ta yêu, cũng như khán giả đang lắng nghe: “ Anh vẫn yêu em, vẫn rất yêu em…”
“Vẫn” có nghĩa là đã có một biến cố trong tình yêu giữa hai người, có thể một trong hai đã mắc sai lầm dẫn đến ly biệt, và vì thế về phần chàng trai, anh ta đã hối tiếc, đã ân hận, anh ta đã nhận ra rằng còn yêu nhiều lắm, và vì thế ca từ cất lên:
Time... it needs time,To win back your love again,
I will be there.. I will be there..
(Thời gian, anh cần thời gian để chiến thắng tình yêu của em một lần nữa. Rồi anh sẽ ở đó…)
Thật bất hạnh nhé chàng trai, phụ nữ là hoa, là tiên, là ngọc ngà để đàn ông nâng niu và chiều chuộng, cớ sao lại đánh mất tình yêu của nàng để lại phải chiến đấu dành lại, nhưng thật ra có thể thông cảm với chàng trai này, trong tình yêu luôn tồn tại nhiều cung bậc, nhiều tình huống, thương giận là thường mà. Mát lạnh, nóng nảy, hờn giận gen tuông âu cũng là tình thường, chỉ một chút quá đà đôi khi phải trả giá. Làm người đàn ông bản lĩnh phải biết nhường nhịn, biết phục thiện và biết đấu tranh để giữ lấy tình yêu của mình, và hơn tất cả phải biết thể hiện tình yêu nồng nàn và tha thiết mới có thể đem tình yêu của người tình trở lại, và đúng đấy chàng trai:
“..Love.. only love. Can bring back your love someday..” (Tình yêu, chỉ duy nhất một tình yêu có thể mang tình yêu của em quay trở lại vào một ngày nào đó)
If we'd go again
All the way from the start
I would try to change the things
That killed our love
(Nếu chúng ta có thể bước đi trên con đường tìm đến những vì sao một lần nữa
Anh sẽ cố thay đổi những gì đã giết chết tình yêu của hai ta...)
Tìm đến những vì sao ư ? ví tình yêu và hạnh phúc như những vi sao xa là chàng trai đã nhắn nhủ với người tình rằng con đường đó thật xa xôi diệu vợi nhưng lấp lánh hạnh phúc của thiên đường. Lời hứa hẹn thật hấp dẫn, ai mà không mềm lòng cơ chứ, nhất là khi anh ta đã hứa sẽ thay đổi, sẽ không nặng lời, không rượu bia thuốc lá, không liếc ngang liếc dọc, sẽ yêu chiều thờ phụng nàng như một thiên thần. Thế đấy, vì tình yêu mà có thể thay đổi bản thân thì hoặc chàng trai nói khoác, hoặc đó chính là một chàng trai bản lĩnh và biết yêu thực sự vậy, bởi vì anh ta đã nhận ra điều gì đã làm nàng tổn thương
Yes.. I've hurt your pride..
And I know what you've been through
(...Đúng vậy anh đã từng làm tổn thương niềm kiêu hãnh của em, và anh biết điều gì khiến em có thể vượt qua nó...)
Và hứa hẹn:
And I know what you've been through
You should give me a chance
This can't be the end
(...Anh sẽ cố gắng tìm kiếm một cơ hội nữa để thay đổi những gì đã giết chết tình yêu của chúng ta...)
Chàng trai đã hứa hẹn thật nhiều, ca từ nhắc đi nhắc lại một cách tha thiết rằng ANH VẪN YÊU EM, ANH CẦN TÌNH YÊU CỦA EM.
Theo mình tất cả chỉ cần có vậy. Biết yêu thương trong thời đại kim tiền này đã là một điều đáng quý, biết hối lỗi, biết hứa hẹn thay đổi để cùng nhau đi đến hạnh phúc là một điều đáng trân trọng, không phải ai cũng làm được, vì vậy mà tinh thần từ bài hát của nhóm nhạc SCORPIONS đem lại thật nhân văn mặc dù ca khúc được trình bày với thể loại power ballad vẫn không kém phần hấp dẫn, tha thiết và sôi động.
Mời các bạn yêu thích ca nhạc cùng nghe lại bản nhạc để cùng thổn thức với tình yêu, loại tình cảm đáng trân trong nhất của nhân loại.

( bài viết có tham khảo lời dịch từ internet)

Thứ Hai, 5 tháng 2, 2018

SẦU ĐÔNG


*
Có những khi tê tái cõi lòng
đêm giá lạnh… gió đông chợt đến
trái tim bỗng giá băng, câm nín
đọng yêu thương qua suốt tháng năm dài

Sầu đông … sầu đông buồn đọng trong mắt ai
sương tuyết phủ  lòng người tê tái
Có khi là cô đơn giữa tình người hoang dại
nên vần thơ khắc khoải những niềm yêu

Cơn  gió lang thang qua ngõ cuối chiều
Gía lạnh sầu đông hạt mưa mặn chát
Nước mắt hay giọt sầu vương  trên mí mắt
Đọng thiên thu thành nỗi nhớ không tên

Đọc trong mắt buồn ...sầu đông khó quên
giá lạnh… đêm đen dòng người vội vã
thánh đường đêm nay dường như xa lạ
Thiếu phụ sầu đông mơ bay đến những vì sao



Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2018

*
Những gì như đã cũ 
thường làm ta chạnh lòng...

một chiếc cầu xưa cũ, cô đơn giữa đêm đông
sương giăng vào cổ kính
lạnh lẽo 
gió qua sông.....

Những điều gì đã cũ
gợi thời gian rêu phong, tĩnh lặng và lắng đọng
tịch liêu mái chùa cổ
bóng thời gian phủ mờ

Có lần gặp bài thơ
người cũng như đã cũ
từng lời thơ vần vũ
ý thơ buồn mênh mang

Bỗng ta như chiều vàng lá rơi đầy ngõ vắng
bỗng ta như phật đài, từ bi và tĩnh lặng
Bỗng ta như dòng sông chảy qua sa mạc trắng
hoang vu và dại khờ


Bỗng ta 

lênh láng thơ...