Trang

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

SÓNG VỖ TÂY HỒ

*

Em có nghe 
sóng vỗ đến miên man
trong tĩnh lặng đường xưa về Quảng bá
Sen ngày nào thắm hồng chiều mùa Hạ
nay tàn phai theo con nước đầy vơi

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

Bản song tấu số 5

Con đò bến vắng


… “Sao em không về, tìm lấy một mùa mưa
mang tươi mát về miền khô cằn sỏi đá
phía bờ xa, có phải vùng hoang dã
trăng vàng mơ không che nổi bóng nhạt mờ.
Một con đò, hát mãi khúc vu vơ!” 
Một mái chèo 
lặng lẽ 
nép sông mơ
Mỏi mòn ngắm vầng trăng mờ sắp lặn
bình minh tới rồi vội vàng nắng hạn, 
nhạt nhòa mưa 
giá lạnh giọt sương mai.

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

Tia nắng mong manh



*
Anh lắng nghemong manh
những tia nắng mới trở về sau những ngày lạnh giá.
            
Trời Hà nội hanh hao
phố phường thêm xa lạ

dường như thu đã trốn đi xa

ngùng ngại, chẳng muốn về.

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

Bản song tấu số 4

Ánh trăng mơ góc phố xưa



…“Heo may về, vòm sấu lá rung rinh
Hạt mưa nhỏ ngang bờ mi thấm lạnh
“Đợi chờ, đợi chờ, sao mãi em chẳng tới
góc phố dường như nghiêng xuống phía trăng mơ” TQtrung

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

Bến sông


'Bến sông quê' và bản tự phổ nhạc của tác giả



  *

Nơi mẹ sinh ra tôi
xóm nghèo, ven một dòng sông nhỏ
Tuổi thơ trôi êm đềm
cùng dòng nước hiền hòa qua những bến sông.

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Bong bóng trời mưa



"...Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng,con ở với ai..."
Ca dao

*
Phập phồng
..là bong bóng ơi!

Có những chiều nhớ tuổi thơ tôi
Ngõ nhỏ không người, 
nắng mưa đầy vơi 
cọng rơm 
xà phòng 
thổi bong bóng chơi. 
Bong bóng bay lên, lấp lánh một khung trời, 
bao mơ mộng tuổi thơ
theo bong bóng phập phồng, bồng bềnh,
bềnh bồng trôi
trôi về một miền ước vọng nhỏ nhoi

Có một ngôi nhà nho nhỏ
có anh có em, có bà có mẹ
và có cả một người cha
Ngồi bên nhau quanh mâm cơm chiều,
đĩa rau muống hái trong vườn nhà
vài mươi con tép bắt ngoài đồng xa
bát canh mướp hương
với mấy quả cà, quả cà
quả cà dầm tương......

Phập phồng là bong bóng ơi! 
Khi gió bay ngang, 
bong bóng vỡ tan rồi
Bao ước vọng chỉ là mơ mộng mà thôi.

Chiều nay nghe tiếng mưa rơi
Phập phồng bong bóng lại trôi
Lắng nghe em ca bài ca dao mới
"Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng..."


Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Ngôi nhà trong giấc mơ của em

*
Khi màn đêm buông về thành phố
cây dương cầm nhỏ đã thôi trăn trở
những nốt nhạc im lìm, dường như đã ngủ quên
những phím ngà vừa lắng khúc dịu êm
đang khe khẽ sóng đôi dưới chiếc nắp đàn em vừa đậy lại
đâu đây, dư âm còn đọng mãi 
dòng âm thanh trăn trở một giấc mơ.
Tóc ngắn em
vùi sâu trong muôn nẻo đợi chờ
thoảng mùi hương con gái, 
em mơ bên mình có bóng hình người em yêu
Với ngôi nhà đơn sơ, 
rợp ánh nắng chiều, hoa hồng nở bên mái hiên khoe sắc thắm, 
thầm lặng con đường trải đá phong rêu.

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Vịnh Quỳnh hoa




"...Hài văn lần bước dặm xanh
Một vùng như thể cây quỳnh cành giao. 
.....
Khi chén rượu, lúc cuộc cờ
Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên..." Nguyễn Du


p e khép bóng bên thềm
mơn man gió thổi qua miền thương thương

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Hoài tưởng

*
Hà nội chiều không mưa
chỉ có gió 
đong đưa 
đong đưa với nụ cười ngập ngừng đọng trên tán lá

chú vàng anh nhỏ hối hả
hót bài ngợi ca trời xanh 
trong chiếc lồng chật hẹp phía sau hiên nhà hàng xóm.

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

Dịu dàng



*
Khẽ khàng chiếc lá rơi đêm
êm như hơi thở của em bên mình.
Dịu dàng suối tóc dáng Qùynh
em mơ về chốn lung linh sắc mầu

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Phía sau bầu trời



 *
Em có biết phía sau bầu trời có gì không em?
Bởi dường như khi nhìn lên khoảng không sâu thẳm
em chỉ thấy bao la với trong xanh, mây trắng
và khi đêm về là mờ ảo những vì sao!

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Nhớ phượng


" Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu..."(ĐTQuân)
*
Nắng đầu Đông
anh bỗng dưng nhớ Phượng

nhớ mùa hè 
trong giá lạnh tái tê
nhớ câu thơ
em viết giữa đường về
kỉ niệm xưa ơi! chiều ngập tràn nỗi nhớ.

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Xa Hà nội





Thơ Nguyentrinh


“Biết nói gì đây em! 
ngày mây về bên gió
biết nói gì đây!
khi bầu trời mờ tỏ
bỗng nắng lên
mát ngọt một ngày đông
bỗng trời xanh đổi thắm sắc mây hồng
và anh bỗng muốn mình trở về thời hoang dã”

Em như thấy mình trong dòng đời nghiệt ngã
tựa cánh chim trời loi lẻ giữa nhân gian
sâu thẳm tầng không, em là cánh chim bằng
bay mải miết, chẳng bao giờ tới đích

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

BIẾT NÓI GÌ ĐÂY EM

*
B
iết nói gì với em! ngày mây về bên gió
biết nói gì đây! khi bầu trời mờ tỏ
bỗng nắng lên mát ngọt một ngày đông.

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Quê mình


Rạng đông
Biển sớm nay bình lặng đến nao lòng
Trời xanh biếc như mắt em sâu thẳm quá
biển yên bình, tím hết ngày mùa hạ
Qua đông rồi mới thấy nhớ bến bờ xa.

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

" Cầm lòng vậy "

 
"...Trăm (i) năm (i) chỉ có (í ơ ơ) một ngày
Đàn(i)cầm, ai ơi ai rằng là ai nỡ (hừ hội hư)
Chúng() tôi, chúng tôi rầu lòng vậy cầm lòng vậy (hử hội hừ)
Dứt dây, dứt dây sao cho đành, quan họ nghỉ chúng em ra về

(Hử hội hừ là hư hội hừ.) "                  
dân ca quan họ Bắc Ninh
*
Nếu kiếp này anh không có em
Thì cũng cũng thể như mình không duyên số
đành vậy thôi em, 
coi như là món nợ
Để muôn đời anh không trả hết tình em.

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

Quê mình 2

Có một ngày


*

Có một ngày về lại Trường sơn xanh
Bầu trời biếc, tím những ngày nhung nhớ
Dòng sông xưa, đau một thời cách trở
Để bây giờ thanh thản, ngắm mây trôi

Quê mình 1


Cửa biển Nhật lệ




Có một mùa sen nở
bên trùng khơi biển biếc dạt dào
Biển mặn mòi  

em thật thanh tao
hồng xanh tím, cho đời hương sắc mới

Anh đi tìm em, 

những tháng ngày vời vợi
trong mênh mông biển rộng đến khôn cùng
Bỗng bắt gặp nơi quê mình gần lắm
Bình dị hương em, 

trong trắng đến mông lung!  



Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

Hà Nội phố ! 2013

( 'Em ơi! Hà nội phố' Phan Vũ )



*

Em ơi! Hà nội phố
ta còn em phút giây đầu bỡ ngỡ
chiều Halle vi vút gió heo may
hoa sữa rơi vương lên áo ai gầy
lời ước hẹn, ngẹn đầu môi chưa dám tỏ.

Đứa bé ngoại ô tần ngần hè phố
nghe tiếng còi tầu
mơ một chuyến đi xa

Ta còn em
bãi nặng phù sa
Sông Hồng nắng mỗi chiều tan học
lặn ngụp
Nhuộm tuổi thơ sắc đỏ Bạch đằng giang

Ta còn em nỗi nhớ mênh mang
ngày ra trận thương phố phường ở lại
gác Khuê văn có còn ai mê mải
ngắm trăng xưa mà nhớ tích Thăng long

Ta còn em nỗi nhớ mùa Đông
khăn ai bay thoảng như sương khói
ngẩn ngơ
ngõ nhỏ
còn vương mùi dạ lan

Em ơi Hà nội phố
ta còn em lắng đọng một tiếng đàn
khúc dương cầm dặt dìu nỗi nhớ
em trải lòng vào sâu thẳm không gian
điệu nhớ, cung thương
đêm khuy vắng lửng lơ bên vòm sấu.

Ta còn em tuổi thơ yêu dấu
tầu điện leng keng, khê đặc giọng xẩm xoan
lơ đỏ lơ xanh, gánh gồng rau cỏ, hàn nồi hàn xoong, khắc bút vỉa hè
ta còn em những khế với me
bánh gối, bi don cay xè cóc ổi

Ta còn em những ngày nước nổi
sóng sông Hồng giận dữ cuộn sôi
cầu Long biên tần tảo những mảnh đời
gồng gánh nhau qua một thời gian khó

Ta còn em
vầng trăng sáng tỏ
đêm trung thu xóm nhỏ rộn tiếng cười
trống ếch rộn ràng
hương bưởi chơi vơi
mâm cỗ nhỏ, lớn một thời thơ trẻ

Ta còn em
Ngoại ô mới mẻ
làng hoa xưa dấu tích đã mờ phai
nhà cửa nguy nga, đồ sộ hình hài, đèn cao áp sáng bừng không gian mới

Ta còn em những bàn chân bước vội
tiếng động cơ vật vã sớm chiều
hối hả, liêu xiêu
những khuôn mặt đăm chiêu kiếm tìm không mỏi mệt
bóng phù hoa ám ảnh những đời người

Hà nội ơi
Ta đi tìm trong nỗi nhớ đầy vơi,
từng góc phố bóng em tan buổi học
ngõ nhỏ xôn xao, lá bàng rơi thầm nhắc
những hò hẹn buổi ban đầu, ngượng ngập phút giây yêu
ngày xa nhau có nói được gì nhiều
mà nỗi nhớ, niềm yêu lắng đọng lòng người xa xứ

Em ơi! Hà nội phố
ta còn em
ngày trở về chìm trong nỗi nhớ
thời quân đi phấp phới những ngọn cờ,
đội ngũ điệp trùng tiếng hát lời thơ, nghe náo nức đường vào cuộc chiến.
những khuôn mặt hào hoa hăm hở lên đường, coi cái chết như không hề hiển hiện,
tiếng gọi non sông nặng trĩu mũ tai bèo,
nhẹ bỗng khẩu AK trên đường trèo dốc đứng.
Đồng đội tôi
Viên đạn thù găm giữa bờ môi, 
sắc hồng tươi vẫn chưa hề biết mùi hương con gái.

Ta còn em
những nấm mồ hoang dại
lính thủ đô chết giữa vòng thép gai
chẳng thằng nào giữ nguyên vẹn hình hài
để trở về đất mẹ bằng cái tên chưa biết.

Ta còn em những thở than tha thiết, bà mẹ già mong mỏi đứa con thơ
hãy trở về bên hương khói ban thờ, 
để mẹ nhớ, mẹ thương khỏi mỏi mòn chờ đợi.
Lính Hà nội trở về, tâm tình diệu vợi, trăn trở xót xa như mắc tội với bạn bè
Sao tao còn sống? mà mày lại không về ?
Ly rượu quê
rót ra rồi không bao giờ uống cạn, 
để lại một phần cho chúng nó cùng vui!

Em ơi!
Hà nội phố
Có còn không? những trăn trở đời thường
khi yêu thương
bị bạc tiền đè chết, gian dối đê hèn được ngụy trang bằng những lời đạo đức, 
bã hư danh nhuộm đục tình người.

Hà nội ơi
sao ta mãi vấn vương
những hoài niệm về em lâu đến thế
Như Hồ Gươm một ngày không thể
vắng mây trời bay tô thắm mặt gương trong !

2010-2013



Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

Chuyện "tình" em gái sông Dinh


*
Đã có lần anh đến với sông Dinh
Mùa nước cạn
đường đi không thành lối
áo lính nhuốm bụi đường, nhịp hành quân bước vội
để đến mùa bình yên.

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Nghe em hát "Giận mà thương"



Ngày tàn đông
trời Hà nội hồng lên trong nắng.
Yên lặng, 
nơi những áng mây vàng bay về phía tà dương
dường như đang có một mùa lạnh bất thường, 
để ta nghe trong hiu quạnh thời gian,
tha thiết, 
nồng nàn
câu dân ca em hát:
" Giận, 
mà thương"

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Sắc màu hoàng hôn


*
L ầm lũi đi tìm sắc mầu hoàng hôn
thưở nguyên sơ mầu mây trời xanh tím.

Lấp lánh bình minh một ngày đi vô định
tìm phía này thời gian, lại gặp phía bên kia!

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

"Đôi bờ", "doctors Zhivago" và Art Nude photos từ nước Nga


   Nước Nga, trong tiềm thức của một người Việt như tôi là một đất nước của chủ nghĩa Cộng sản, đâu đó từ ấu thơ, câu hát: " Dân Liên xô, vui múa trên đồng hoa" cứ vướng víu như một hình mẫu của cuộc sống thiên đường. Ám ảnh trong trí nhớ là những hình ảnh người lính Hồng quân ngã xuống như rạ và cũng oai hùng trên những chiếc xe tăng công phá Berlin, trở thành những người chiến thắng trong chiến tranh thế giới thứ hai, và điều đó cũng gắn liền với sự chiến thắng cũng như tính ưu việt của chủ nghĩa cộng sản.

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

Biển tím

*

Biển mơ

Đừng ví anh là núi
bởi núi lạnh lùng, là đá đứng chơ vơ
Nếu tình em là sóng, 

ngàn năm mãi xô bờ
Có buồn không? 

khi núi vẫn hững hờ 
muôn thuở đứng
lặng trơ

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Về Hà Nội nhé em!

*
Về Hà Nội đi em
về với nắng, với lá thu vàng xạc xào hè phố
về đi em, mùa này đêm như mơ
ngày mùa đổi như những lời than thở, 
chầm chậm bước chân người nhớ người đầy vơi.

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

Tàn lụi


*
Có phải là em đấy không
Loài hoa mà anh đã từng chiêm ngưỡng ?


Một ngày nắng rực hồng sắc phượng
Em rực rỡ Tây Hồ
ngát hương đời đau đáu....giấc mơ anh 

Có một nàng tiên sen
từ ao tù nước đọng hóa kiếp làm người
Chúm chím nụ hồng xinh tươi
mang lại cho đời hương tình nồng tha thiết!
mùa tiếp mùa
những vần thơ nối tiếp
kể về em sức sống mới căng tràn
mỗi tháng sáu về lắng đọng góc nhân gian.

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Khúc ru tình từ biển


*
Anh lại về để nghe biển hát
khúc ru tình.
Từ thuở hồng hoang
sóng biển xanh, từ dạo biết lang thang
bến bờ xa
lạc hoài vào ảo vọng.

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Chúc mừng ngày phụ nữ Việt nam 20 - 10


Nhân ngày Phụ nữ Việt Nam, xin thân ái gửi đến các bạn nữ trường Văn hóa quân đội Nguyễn Văn Trỗi. Các bạn đọc của TQtrung lời chúc mừng nhiệt liêt, chúc các bạn luôn trẻ trung, yêu đời, xinh tươi và hạnh phúc. 

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Đoàn thân nhân các tướng lĩnh BTTM về Quảng bình dự lễ an táng Bác Văn

 Đoàn thân nhân gia đình các tướng lĩnh BTTM( có thành phần mở rộng, trong đó có rất nhiều Bạn Trỗi các khóa) về Quảng bình dự lễ An táng Bác Văn xuất phát tại 30 Hoàng Diệu, Bộ tổng Tham mưu bố trí ba xe Hyundai và vài xe bảy chỗ, để đảm bảo an toàn và thông suốt cho hành trình về Quảng bình, BTTM bố trí 1 xe Kiểm sát quân sự dẫn đường, có còi có đèn, nói chung chuyến đi cả vào và ra đều thông suốt, an toàn, chúng tôi xuất phát lúc 9 h và đến Khách sạn Sao Mai dọc đường ven sông Nhật lệ lúc19h30, nhận phòng và chuẩn bị để hôm sau hành quân ra khu vực an táng Bác Văn.


Chuẩn bị xuất phát tại 30 Hoàng Diệu

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Thêm một tuổi

*
"Lục thập nhi nhĩ thuận"
Sớm thu nay nghe lời người xưa giáo huấn.
trong hương sữa buông lơi, vương nắng giữa đô thành
Cuộc sống quanh ta, cây đời mãi tươi xanh
mới thấy lời cổ nhân thấm sâu bao chân lý,
Trong sâu thẳm hồn ta,
chỉ còn những thương yêu bình dị
với những con người chân thành quá quanh ta
cả với những ai kia vừa mới hôm qua
còn thân thiết rồi bỗng nhiên trở mặt.

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

Về thăm Lệ thủy

Năm 2012, Như tin đã đưa, sau kỳ bão lũ, mình  tháp tùng hai cách cách về thăm quê Bác Văn, HP có kế hoạch kiểm tra tu bổ khu từ đường bị ngập sau lụt, và lên viếng mộ các cụ. Khu vực này cũng rất đẹp, và tôi cho rằng phong thủy cũng tuyệt vời, vì đã sinh ra khá nhiều người nổi tiếng. Mời các bạn xem lại mấy chiếc ảnh chụp bằng cái máy còi.

Con sông Kiến Giang hiền hòa và thơ mộng- đường lên khu mộ

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

Có một thời hoa nở giữa vần thơ


*
Có những lúc con tim ta lỗi nhịp
mệt mỏi, cô đơn, muốn trốn chạy tình yêu
Ta lẻ loi như mây xám cuối đường chiều
Đời không lối trong một ngày đầy nắng


Thì tôi ơi, đừng để trái tim mình trĩu nặng
đừng trở về với những ngày trời hoang mạc không mưa
Trái tim yêu - đập mãi, mấy cho vừa
ta không thể dấu đi niềm thổn thức?

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Huyền hoặc tháng mười

Thu tháng mười,
bên nhau đêm Hà nội
phố vắng mờ sương, hương sữa ngát không gian.
Em nghiêng về phía anh,
tóc ngắn, gió mơn man
Ngọt lịm bờ môi em
lời nồng nàn, lắng sâu bao tình ý
" Lại một mùa hoa sữa về, anh nhỉ?"
trong mờ ảo ánh đèn 
đêm đô thị
huyền hoặc màn đêm dấu kín tâm tư
trong hương sữa đầu mùa vừa mới thoảng qua
đã ngây ngất một đêm dài em ngập ngừng tìm hương thu tươi mới.