Trang

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2017

BAY QUA CẦU VỒNG

❤❤
 ⚘
Tần ngần bước chân.....
lắng đọng miền hoài niệm
ta đi tìm mùa hoa cải ven sông.

Rét ngọt cuối đông ...đồng xa vàng rực
Cải lên ngồng gió thổi về đâu...

Một chút nắng
một chút mưa để thấy ngang đầu
bảy sắc cầu vồng chiều đông lấp lánh
ta chợt thấy mình bay trong ảo ảnh
đôi cánh nhọc nhằn, mệt mỏi... trần gian

Bay qua cầu vồng, bầu trời thênh thang
Rau cải bay đi rau răm ở lại
đường đời dài mãi
"cát bụi mệt nhoài " ai còn nhớ ai?

Bay qua cầu vồng đường dài thật dài
ai nào biết thiên đường bay hoài không đến
Cầu vồng mọc lên
quên lời hò hẹn
hương cải thơm nồng bay đến trời xanh

Bay qua cầu vồng, đôi cánh mong manh
kiếp tu chẳng thành
bay bay 
loanh quanh.....

Thứ Ba, 26 tháng 12, 2017

ĐÊM QUA CÓ SƯƠNG RƠI

*
Đ
êm đông mờ hơi sương
Đọng hạt bên rèm trúc
từng giọt từng giọt rơi
vào cõi đời mơ thực

Một tiếng lòng thổn thức
từ góc trời thật xa
một tiếng yêu là lạ
giọt sương chợt vỡ òa

Tiếng lòng ai nhức nhối
Chát mặn giọt sương sa
ngẫm tiếng đời trong đục
thương tình đời...phôi pha.

Lắng nghe tiếng lòng ta
ân tình muôn đời nhớ
hận thù mau chóng qua
tình trong như sương đọng
long lanh giữa muôn hoa...

Thứ Hai, 25 tháng 12, 2017

KHOẢNG TRỜI RIÊNG

*
Tiếng thơ hay tiếng lòng
người đàn bà làm thơ thả vào khoảng trời xế bóng
Một tiếng thở dài dịu dàng....lắng đọng              
viết giữa chợ đời cho vạn tấm lòng say

Một chút gì xao xuyến dâng đầy
trong cõi tạm đầy vơi yêu... gét
Có ai nghe thấy không? từng tiếng thơ tha thiết
với một chút vơi đầy
lặng lẽ những khát khao

Mãi thế thơ ơi.... như khúc hát dâng trào
ngân nga những yêu thương vời vợi
Một tiếng thơ nghe trong ngày mới
ngập lòng
một khoảng trời riêng...

như bông hoa Tulip êm đềm...mọc giữa làn cỏ dại.

Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

GẶP LẠI HOA BAN

*
V
ề Nam Đàn gặp Hoa Ban nở
Làng Sen mùa này vương nỗi nhớ Kim Liên.

Một mình ta với một chút hữu duyên
dừng lại bên em để thấy mình sâu lắng
câu ca dao gừng cay muối mặn
người ơi phập phồng
nỗi nhớ tìm nhau...

Tìm đâu, tìm đâu thuở trăng ngang đầu
dát ánh bạc lên câu hò hẹn
Hoa Ban nở tím lời thương mến
lính đó em, nhớ đến vạn ngày sau..

Ngày qua làng chẳng thể ở lâu
chặng hành quân đâu cũng là quê lính
nhớ mãi thôi, dáng quê bịn rịn
tiễn quân đi, tím biếc nhánh hoa Ban

Thêm một lần về lại Nghệ an.
thêm một lần anh gặp hoa Ban nở
thêm một lần
chông chênh nỗi nhớ

Hoa Ban
và em.....nở tím lối về.

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

MẦU ÁO LÍNH.


*
C
ó áo lính mang mầu thiên thanh
cũng có lính như anh mặc mầu áo trắng
Aó màu xanh của một thời mưa nắng
nhuộm bùn non và cả máu tươi hồng.

Ôi một thời, vang khắp núi sông
kèn xung trận say bao mầu áo
Dù bom đạn quân thù rải như mưa bão
vẫn một lòng đền đáp non sông

Dưới quân kỳ ghi tiếp những chiến công
ta để lại đàn em sục sôi dòng máu nóng
Biển khơi gọi, đảo xa còn muôn sóng
Áo lính mãi còn vương nợ quê nhà...

Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2017

TIẾNG THƠ BUỒN LÊNH ĐÊNH BẾN YÊU

*
*
Có một lần 
mở trang mạng ảo
Ánh mắt anh

khẽ chạm vào từng dòng thơ em.

Từng con chữ mảnh mai rủ mềm như tơ lụa
từng sợi nhỏ là nỗi buồn đau
thấm sau mùa lá úa
héo vàng
trút xuống rừng thu..

Có một lần anh biết rằng thơ chỉ là thơ
nơi ẩn chứa ngôn từ sâu lắng
và cũng có khi chỉ là lãng đãng, những ân tình từ thuở xa xăm

Có những khi nghe tiếng thời gian
âm thầm réo như cung đàn lỗi nhịp
đâu đây có những gì hối tiếc, xuân qua bìm bịp kêu chiều

Tiếng thơ buồn lênh đênh bến yêu
con đò nhỏ chênh chao ngược dòng thương nhớ...

Trái tim anh dừng lại
ngẩn ngơ