Trang

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016

HOÀNG HÔN THẤP

*
Hoàng hôn xuống dần
hoàng hôn thấp

Con đường vòng mình em đứng đợi
Có giọt mưa rơi rơi, rơi rơi !
Cuối hoàng hôn, có em và tôi , chờ đợi ....
Giọt nắng cuối ngày đọng lại
hạt mưa tròn dần phai dần phai...

Em đợi ai
Anh đợi chờ ai ?
Để Hoàng hôn thấp dần
trong mắt người
đợi ai
tìm ai....



BẾN CŨ

*
Lời ru từ những ngày xưa.

Ơi à, có một buổi trưa.
thương con sáo sậu đội mưa qua đồng.
Nước mắt sáo chảy đôi dòng
không muốn sổ lồng sao sáo sang sông.

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

MẶT TRỜI THÁNG SÁU

*
Bất chợt cánh chim sâm cầm
Vỗ vào mặt trời tháng sáu.

Tà dương gợn sóng lao xao
gương hồ dát ngàn ánh bạc
Bờ xa ráng hồng mờ ảo
Hoàng hôn xanh xao mầu áo
ngày nào 
em về bên anh.

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

TÌM LẠI KHUNG TRỜI XƯA

*
Đ
êm không ngủ

một mình 
tôi lang thang.
Ngõ vắng không người đi
sương rơi phố phường mơ màng.

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2016

NHƯ VỆ NỮ

*
Cõng mùa Xuân trên lưng
nhọc nhằn đời thiếu phụ
Trắng trong như Vệ nữ
Cam chịu dưới chông gai.

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

DỖI

*
T
hì mình quên nhau thôi em !!!

Măc dù lòng anh không muốn
Nhưng em ơi, đợi nhau đã muộn
nhìn nhau đã thấy ngại ngùng
thì mình quên nhau thôi em.

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

HÃY AN LÒNG NGỦ YÊN.


*
Một sớm bình yên, 
biển Đông sóng dậy.
Ôi những Cánh chim bằng đã chìm khuất vào biển xanh.


Cho tôi hát lời ngợi ca các anh
những chiến binh tung cánh trên bầu trời
những người lính thời bình vẫn lặng lẽ hy sinh.
cho đất nước thanh bình
cho con thơ ngủ yên.

Cho tôi hát lời ngợi ca các anh
ngàn triệu trái tim
ngàn triệu giọt nước mắt rơi
thương tiếc người nằm xuống trong cánh dù ru êm.

Hãy yên lòng ngủ yên
Đồng đội ơi
Hãy yên lòng ngủ yên
Đồng đội ơi.......



Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

PHƯỢNG TÍM

*
V
ẫn thấy Phượng thường đỏ
chợt nghe lòng bâng khuâng
gặp nhành hoa tim tím
Kiêu sa đời phù vân.

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

BẰNG LĂNG TRẮNG

*
M
ùa nắng quái, bầu trời cao lên mãi
mây quên kiếp lang thang, thờ thẫn phía chân trời
Vầng dương đỏ ngang qua thành phố

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2016

ĐƯỜNG... CÓ HOA RỤNG

*
T
hênh thênh đi giữa chênh chang nắng
chỉ một mình ta với cỏ hoa
bâng khuâng, một cánh hoa tím rụng
nhẹ nhàng thôi nhé bước chân qua.

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

THÀNH PHỐ DẤU EM TRONG MƯA

*
Thành phố dấu em trong bất chợt mưa.
Thế mà nắng mới vừa trắng phố
Anh đang nghe cơn mưa bất ngờ
vừa đổ xuống miền xa thương nhớ.

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

ĐÊM HÈ NGHE SERENADE

*
Anh lắng nghe 
bản Dạ khúc êm đềm
khi trời đêm chìm vào nỗi nhớ.
Từng giai điệu dịu dàng, như lời của gió
nhẹ nhàng, tỏa lan vào sâu thẳm không gian.

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2016

Ừ THÔI EM VỀ ...


".....Họ chờ xem bao giờ thì Fon Điđerit đến. Nhưng rồi nàng nhận được thư chồng báo tin rằng mắt anh ta bị đau nặng và xin nàng về nhà càng sớm càng tốt. Anna Xergeevna ra điều vội vã.
- Tôi đi khỏi nơi này là rất tốt- nàng nói với Gurov.- Đó là ý muốn của số mệnh.
Nàng lên xe ngựa đi và Gurov theo tiễn nàng. Họ đi suốt một ngày. Khi nàng đã ngồi vào trong toa tàu tốc hành và khi hồi chuông thứ hai đã réo lên, nàng bỗng nói:
- Cho tôi nhìn anh... nhìn anh một lần nữa. Thế...- Nàng không khóc nhưng buồn rười rượi, trông như người ốm, gương mặt nàng run run.
- Tôi sẽ nghĩ đến anh... nhớ đến anh, nàng nói. Trời sẽ phù hộ anh, anh ở lại nhé. Đừng nghĩ xấu về tôi. Chúng ta chia tay nhau vĩnh viễn, điều ấy là cần thiết, bởi vì chúng ta hoàn toàn không nên gặp nhau nữa. Trời sẽ phù hộ anh...
Con tàu vội vã rời khỏi ga, lát sau ánh đèn trên đó đã khuất, chỉ một lát sau tiếng động của đoàn tàu không còn nghe thấy nữa, mọi việc xảy ra đều như cố tình mau chóng chấm dứt cái điên rồ, say đắm, ngọt ngào ấy. Một mình đứng lại trên sân ga, đưa mắt nhìn về khoảng trời mù mịt phía xa, Gurov lắng nghe tiếng dế kêu, tiếng gió reo qua dây điện thoại với cảm giác như vừa mới tỉnh ngủ. Anh nghĩ rằng, đấy, trong đời anh lại có thêm một cuộc phiêu lưu và cuộc phiêu lưu ấy cũng đã kết thúc và bây giờ chỉ còn những kỷ niệm... Lòng anh tràn ngập một nỗi buồn ...."
 trích Người đàn bà và con chó nhỏ  - Tchekhov

Trang sách cũ mở ra
Ta đọc " Người đàn bà và con chó nhỏ"
câu chuyện tình thoảng qua
như gió
người gặp người, mặn chát mối tơ duyên.

*
thôi em về đi
nhưng hãy để trái tim ở lại.

Rồi ngày mai khi anh thức dậy

trống rỗng quanh mình rồi cũng dần tan.
Nếu còn lại  bên anh chút hơi ấm nồng nàn, 

chắc rồi sẽ quặn đau với con tim vụn vỡ.