Trang

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

VỀ

*
Một mình, lẻ bước về ngõ vắng
bờ vai trĩu nặng bóng hòang hôn.
Sương đêm chầm chậm vương chân bước.
tĩnh lặng, đèn đêm, gió chập chờn.

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

LÁ PHAI

*
Đêm thu phai vườn xao xác lá
ánh trăng ngà luênh loang nhành cây
Mờ sương lạnh vương lên ngọn cỏ
Lá đổi mầu, lá bay lá bay.

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

LONG BIÊN - NGẪU HỨNG QUA CẦU


*
"Hà nội có cầu Long Biên
Vừa dài vừa rộng bắc trên sông Hồng...."


Bây giờ đã hết gánh gồng
sông khô cạn nước, bãi, đồng bỏ hoang

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

NẾU ĐỜI KHÔNG CÓ "EM"

*
N
ếu không có phụ nữ, thì làm gì có thơ
nếu không có phụ nữ, đàn ông yêu ai bây giờ !
Không có Em và Mẹ, đời anh thành bơ vơ !

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015

Có một cành Bằng lăng nở muộn.

*
Lắng nghe tiếng Thu tàn
và sớm nay nắng hát
lời nhạt phai phía cuối con đường
Có một cành Bằng lăng nở muộn.
để ta thương thật thương.

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015

MỘT KHÚC NHẠC LÒNG


"Khi tôi muốn ca hát về Tình yêu thì Tình yêu lại biến thành đau khổ.
Nhưng khi tôi chỉ muốn hát về Đau khổ thì Đau khổ lại hoá thành Tình yêu"
Franz Schubert 
*
Anh lắng nghe, phía cuối chân trời
khúc nhạc lòng em thiết tha và sâu lắng.

Ôi giấc mơ dịu dàng.
Những ân tình trĩu nặng
đầy yêu thương và ngọt ngào, sâu lắng
mời gọi em về tìm lại  tháng năm xưa.

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

VẪN CÓ ANH VÀO TRẬN




Chúng tôi thường trêu anh là dân "xin tí xà phòng". Anh cười, cái cười thật thà mà tinh quái, nghĩa là anh cũng biết nhiều chuyện để trêu lại, nhưng ra điều "..cứ chờ đấy.." 
Có câu chuyện vui lan truyền ở nhiều đơn vị, rằng ở Phú thọ quê anh, phụ nữ vẫn tự nhiên tắm tiên chung nguồn nước với bộ đội, thỉnh thoảng còn chéo chân giơ tay xin tý xà phòng, chắc không có thật, chỉ là lính trêu nhau, mà là từ các cụ chiến sỹ thời chống Pháp truyền lại.
 Anh Mạc là chỉ huy phân đội, được đào tạo bài bản chính quy từ trường 400. Khi mới về trung đoàn, tôi là lính của đơn vị anh, thương chú em thư sinh, anh chiều chuộng và giúp đỡ tôi rất nhiều. Qua khóa huấn luyện, anh chuyển sang C bạn. Vào chiến trường, mỗi đơn vị một hướng, thỉnh thoảng mới có dịp gặp nhau rồi lại chia tay. Chiến dịch 139 kết thúc, chúng ta đã dành lại địa bàn chiến lược Cánh Đồng chum và phụ cận. Mùa mưa đến là khi thời tiết không ủng hộ chúng ta, mưa gió đường sá lầy lội thường cản trở việc tiếp tế hậu cần. Lợi dụng mùa mưa, địch thường dùng trực thăng đổ quân nống lấn. Pháo binh nhận nhiệm vụ xây dựng nhiều trận địa để chống càn, chúng tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng để khi địch đổ quân có thể tiêu diệt chúng được ngay.

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

EM LÀ AI ?

*
Em là gió
là mây
hay là nắng!
Là ảo ảnh, là vầng trăng
hay tiếng lá rụng đêm thu ?

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

VỀ NHÉ EM

*
Về đi em.
Hà nội đợi 
người đi xa trở lại

Nắng dẫu chói chang, nhưng Thu vàng còn mãi.
Vẫn chiếc lá bàng rơi
vẫn sương trắng Tây Hồ.
Hà nội vẫn là tình yêu
với muôn vạn ý thơ.

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

ĐỌC THƯ BA

   Có một số người trách cứ rằng sao tôi cứ hay viết thơ tình. Đâu đó còn những lời bình có tính phỉ báng nhân việc họ ca ngợi một người bạn làm thơ chiến đấu.
Tôi không muốn khoe khoang, nhưng cũng muốn nói rằng, thực ra trong khoảng thời gian năm năm phục vụ tại mặt trận Miền Tây, khi là một chiến sỹ khoảng hai mươi tuổi. Trong điều kiện khốc liệt của cuộc chiến, tâm hồn thơ của tôi đôi lúc cũng xao xuyến để viết những dòng thơ mộc mạc về đồng đội và gia đình.
Những lính thực sự chiến đấu tai các chiến trường, theo tôi biết đều đau lòng khi nghĩ đến chiến tranh, mất mát của đồng đội. Bản thân tôi cũng vậy, Những bài thơ viết thời kì đó được mẹ tôi cất giữ hộ thật kĩ, bởi vì những kỉ niệm đó khi nhớ lại thật buồn lắm, không hề muốn nhắc lại. 

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015

DỪNG CHÂN CHỐN CŨ

  *
  Thọ là một trong những người bị rỗ hoa cuối cùng ở Việt nam. Da đen còn đỡ, nốt rỗ chìm đi với sắc tố da. Da Thọ trắng bóc, vì vậy cái hoa rỗ càng nổi, ấy vậy mà có duyên, lại ăn nói nhỏ nhẹ, thủ thỉ như rót vào tai, hồi đóng quân ngoài Bắc, khối cô thôn nữ mê tít.

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

CHIẾU CHÈO

*
Sân đình rụng cánh hoa cau
Lả lơi, chiếc bóng Thị Mầu lướt qua.
Trăm năm, manh chiếu trải ra.
buồn vui yêu gét, cho ta say lòng.

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

ĐỘI DU KÍCH TÀ XẺNG KHĂNG và bài thơ TRẬN ĐỊA HƯỚNG NAM.

*
     Phu San là một ngọn núi cao trên hai ngàn một trăm mét. Ở đó có giống chè ngon, tương truyền là do người Pháp thực dân đem lên trồng thử nghiệm. Hiện còn vài cây đã trở thành cổ thụ. 
Buom Long là một căn cứ của vua Mẹo Vang Pao, nằm ngay giữa vùng giải phóng, đường chim bay sang Việt nam chẳng bao xa. Từ đây địch thường đưa quân lấn chiếm vùng giải phóng.
Năm 1971 đại quân ta sau khi giải phóng Cánh Đồng chum, thừa thắng đánh thẳng vào Longcheng, thủ đô của Vàng pao. Để tránh bị tập kích sau lưng từ Buomlong, mặt trận chỉ để lại tiểu đoàn 5 của E 866 để chặn địch, tách ra một khẩu đội Pháo mặt đất để kiềm chế căn cứ này.
Khẩu đội tôi nhận lệnh leo lên sườn núi Phu San, lập trận địa với nhiệm vụ thỉnh thoảng bắn một phát vào Buomlong, chỉ như quấy rối, để địch tưởng rằng ta cũng tấn công luôn vào Buomlong, nếu không địch sẽ nống lấn, lập mũi tiến công sau lưng thì chiến dịch đánh Long cheng khó thành công.

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

TĨNH LẶNG

*
Chợt thấy mùa Thu lạnh
khi Rạng đông mới về.
Sương ven đường ướt đẫm.
Cỏ ướp nắng vàng hoe.

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2015

HOA VÀNG.

*
Hoa vàng mấy độ Thu.
khoe sắc rồi tàn úa
Có cơn gió giao mùa
buông tiếng trầm xa đưa.

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

THU NÓI GÌ VỚI EM


*
Em nói qua nhà sẽ biết
mùa thu nói gì với em.

Đường không xa, nhà cũng đã quen
nỗi nhớ dịu êm thành con đường nhỏ
đi về, mỏi bước chân anh.

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

CHIẾC BÓNG


"...Hoa Huệ trắng và bức tường cũng trắng
Sao bóng hoa trên tường lại đen ?...." (BKQ)

*
Anh cũng muốn hỏi em
Cái bóng màu đen
liệu có phải sẽ là bông hoa trắng?
Dịu dàng
hương tỏa dưới nắng thu !

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

GIẤC MƠ MÙA THU

*
Mùa Thu về
xao động những con tim
thổn thức, ầm ào
như qua ngày giông bão!

TIẾNG QUẠ KÊU

*
Giữa Hoàng cung Khơme
ta liếc nhìn
phía bên ấy là đền đài cung điện
vàng son thấp thoáng,
có tiếng quạ kêu như điên.
.
Cứ ngỡ rằng
có những nàng tiên
lượn qua sân rồng trong hình hài nàng Apsara bằng đá.
Hối hả
bay về từ đền đài Ăngco.
những tượng Phật Bayon cười tươi như mếu.
.
Phía ấy,
có vẻ rất hiền lành, những tham vọng đất đai
kéo dài đến miền Trung nước Việt.
.
Ta mỉm cười
mà lòng đau khôn xiết, tiếc thương cho một thời máu Việt đổ thành sông,
đưa người Miên trôi qua những cánh đồng chất đầy đầu lâu xương trắng.
.
Ta liếc nhìn
một khoảng trời biên giới chưa hề phẳng lặng.
Từ đất này
một lũ hề đang múa may.