Trang

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

Tiếng Việt


Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói sẫm
Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về
Có con nghé trên lưng bùn ướt đẫm
Nghe xạc xào gió thổi giữa cau tre.

Tiếng kéo gỗ nhọc nhằn trên bãi nắng
Tiếng gọi đò sông vắng bến lau khuya
Tiếng lụa xé đau lòng thoi sợi trắng
Tiếng dập dồn nước lũ xoáy chân đê.

Tiếng cha dặn khi vun cành nhóm lửa
Khi hun thuyền, gieo mạ, lúc đưa nôi
Tiếng mưa dội ào ào trên mái cọ

Nón ai xa thăm thẳm ở bên trời.





"Ðá cheo leo trâu trèo trâu trượt..."
Ði mòn đàng dứt cỏ đợi người thương
Ðây muối mặn gừng cay lòng khế xót
Ta như chim trong tiếng Việt như rừng.

Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói
Vầng trăng cao đêm cá lặn sao mờ
Ôi tiếng Việt như đất cày, như lụa  *
Óng tre ngà và mềm mại như tơ.

Tiếng tha thiết, nói thường nghe như hát
Kể mọi điều bằng ríu rít âm thanh
Như gió nước không thể nào nắm bắt
Dấu huyền trầm, dấu ngã chênh vênh.

Dấu hỏi dựng suốt ngàn đời lửa cháy
Một tiếng vườn rợp bóng lá cành vươn
Nghe mát lịm ở đầu môi tiếng suối
Tiếng heo may gợi nhớ những con đường.

Một đảo nhỏ xa xôi ngoài biển rộng
Vẫn tiếng làng tiếng nước của riêng ta
Tiếng chẳng mất khi Loa thành đã mất
Nàng Mỵ Châu quỳ xuống lạy cha già.

Tiếng thao thức lòng trai ôm ngọc sáng
Dưới cát vùi sóng dập chẳng hề nguôi
Tiếng tủi cực kẻ ăn cầu ngủ quán
Thành Nguyễn Du vằng vặc nỗi thương đời.

Trái đất rộng giàu sang bao thứ tiếng
Cao quý thâm trầm rực rỡ vui tươi
Tiếng Việt rung rinh nhịp đập trái tim người
Như tiếng sáo như dây đàn máu nhỏ.

Buồm lộng sóng xô, mai về trúc nhớ
Phá cũi lồng vời vợi cánh chim bay
Tiếng nghẹn ngào như đời mẹ đắng cay
Tiếng trong trẻo như hồn dân tộc Việt.

Mỗi sớm dậy nghe bốn bề thân thiết
Người qua đường chung tiếng Việt cùng tôi
Như vị muối chung lòng biển mặn

Như dòng sông thương mến chảy muôn đời.




Ai thuở trước nói những lời thứ nhất
Còn thô sơ như mảnh đá thay rìu
Ðiều anh nói hôm nay, chiều sẽ tắt
Ai người sau nói tiếp những lời yêu ?

Ai phiêu bạt nơi chân trời góc biển
Có gọi thầm tiếng Việt mỗi đêm khuya ?
Ai ở phía bên kia cầm súng khác
Cùng tôi trong tiếng Việt quay về.

Ôi tiếng Việt suốt đời tôi mắc nợ
Quên nỗi mình quên áo mặc cơm ăn
Trời xanh quá môi tôi hồi hộp quá
Tiếng Việt ơi tiếng Việt ân tình...

Lưu Quang Vũ

xem thêm: 
http://nld.com.vn/van-hoa-van-nghe/dat-cay-hay-bun-trong-tho-luu-quang-vu-20160705220316107.htm

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

Câu chuyện về chú chó Faith

LTS: "Một con chó có thể không hiểu được đạo lý làm người nhưng con người có thể lấy bài học từ con chó để nghiền ngẫm lại chính họ...". Đây là thông điệp từ câu chuyện thú vị về chú chó Faith, từng lên hình bìa tạp chí People, được cộng đồng mạng truyền tay nhau những ngày qua. Qua đó, Báo NLĐO muốn chia sẻ với quý độc giả rằng hãy sống nhân ái và đừng bao giờ đầu hàng số phận!



Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

Thiên nhiên, con người, và những hoài niệm


Đôi khi trong đời, ta bắt gặp những khoảnh khắc còn ghi đậm lại trong ký ức. Những kỷ niệm, hay những phút bất chợt gặp gỡ làm ta bâng khuâng. Đôi khi có thể lý giải, nhưng có những lúc hoàn toàn không thể giải thích. Nếu bạn là người ưa thích thiên nhiên, nếu bạn từng trải lòng với những phong cảnh tuyệt vời của miền sơn cước, bạn đã từng gặp gỡ những người dân mộc mạc, hiền lành, chân chất và tất cả những điều đó làm tâm hồn bạn lắng dịu sau những lo toan đời thường thì bạn thật may mắn. Bởi bạn đã gặp được những điều tuyệt vời mà thiên nhiên, con người ở đất nước này mang lại. Bạn sẽ gặp lại ở đó bản chất thật sự của đất nước sinh ra mình, đất nước đó có Thiên nhiên tươi đẹp, con người hiền lành, nhân hậu, rất xứng đáng để thương yêu và quyết tâm để giữ gìn, thật đáng tiếc nếu một ngày nào đó, đất nước này, với những người dân trung hậu thật thà lại một phen bị giày xéo bởi quân xâm lược.

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt: Dùng từ gốc Hán

Tác giả: Tống Văn Công

Trong tiếng Việt có nhiều từ gốc Hán đã Việt hóa rất lâu, tuy vậy vẫn thường bị dùng sai. Cách đây nhiều năm, trên diễn đàn này, tôi có đánh động việc dùng sai từ “quyết liệt”. Từ này Từ điển Hán- Việt của Đào duy Anh định nghĩa: “thật ra mặt xung đột”. Từ điển Tiếng Việt 1992 do Hoàng Phê chủ biên định nghĩa “Quyết liệt: tính từ. Hết sức mạnh mẽ, tỏ ra kiên quyết đến cùng trong hoạt động đấu tranh, chống đối. Cuộc chiến đấu quyết liệt. Chống cự quyết liệt. Thái độ rất quyết liệt.” Hồi đó tôi cho rằng không thể nói “ Chỉ đạo quyết liệt”, mà “chỉ đạo kịp thời, chỉ đạo cụ thể, chỉ đạo rành mạch”. Nhưng ngày nay cách nói thiếu chính xác này đã trở thành phổ biến trên các phương tiện truyền thông, bởi đó là cách nói của các vị lãnh đạo cấp cao!

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Một trăm năm ngày sinh nhà thơ Hàn Mặc Tử (1912-2012) và bảy thập kỷ bài thơ " Đây thôn Vĩ dạ"

(Bài của tác giả Đặng Tiến đăng trên Văn chương Plus)
Có lẽ nếu không có bài thơ "Đây thôn Vỹ Giạ" thì vùng đất xinh xắn kia cũng không nhiều tao nhân mặc khách ghé thăm đến vậy. Nhắc đến bài thơ này người ta sẽ nhớ ngay đến một mối tình điển hình cho sự nuối tiếc bâng khuâng và dường như nó là phông nền của cái đẹp. Bây giờ người thiếu nữ áo trắng xưa vẫn được sương khói của thôn Vỹ giăng phủ khiến bài thơ bản mệnh của Hàn thi sĩ vẫn miên man trong tâm thức của nhiều thế hệ yêu thơ.Nhân hướng tới 100 năm ngày sinh Hàn Mạc Tử (1912-2012) và 7 thập kỷ bài thơ "Đây thôn Vỹ Giạ", Sông Hương xin trân trọng giới thiệu góc nhìn rất tinh tế của nhà phê bình Đặng Tiến.


Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

Thăm Ông Gióng


Mấy ngày 'ơn Đảng ơn chính phủ' cho nghỉ Giỗ Tổ. Chú em đưa lên thăm cụ Gióng, nghe nói người ta thấy Mẫu gốc tượng cụ vừa bị  đập phá. Kỳ này rủ nhau lên thăm tý không vài bữa nữa Quân tham tàn nào đó nó lại phá mất thì lại tiếc không được xem!
 Tiện đường ghé thăm Phủ Thành Chương, tay này giỏi, bán tranh mà xây được cơ đồ khá lắm, được cái có tâm với Đồ cổ, nhà cổ vườn cổ ao cổ gác cổ, đủ các loại cổ, may có được người lo giữ hồn dân tộc để nay mai con cháu nó còn biết chút ít về gốc gác ông cha, chứ cái đà phá thế này vài năm nữa chắc đất nước thành sa mạc Gobi.